Đồng thời cốt cách phát ra tiếng nổ đùng đùng giống như pháo mừng năm mới, khoảng chừng ngàn tiếng mới dừng lại. Sau đó bên trong cốt tủy chấn động, trong đó sản sinh ra lực lượng vô tận.
Chân nguyên trong cơ thể vận chuyển cuồng bạo thế nhưng kinh mạch toàn thân đã kiên cố như sắt, từ dòng suối nhỏ trước kia đã biến thành Trường Giang mênh mông. Da dẻ toàn thân bắt đầu biến sắc. bài trừ vô số tạp chất, trở nên trong suốt không gì sánh được, trong sáng trơn nhẵn.
Huyết nhục toàn thân ngưng kết cường hãn, chí dương chí cương, chí âm chí nhu, hai loại ý cảnh bất đồng, toàn bộ ẩn chứa bên trong huyết nhục này có thể chuyển hoán ngay lập tức không thiếu sót.
Đại trận Trúc Cơ của Dư Tắc Thành bày đã nổi lên tác dụng, trong nháy mắt đưa thân thể Dư Tắc Thành phạt kinh tẩy tủy, thoát thai hoán cốt tới trình độ như vậy.
Dư Tắc Thành chậm rãi đứng lên, pháp y trên người lập tức hóa thành tro bụi, trong quá trinh Trúc Cơ này đã hoàn toàn bị chấn tan.
Dư Tắc Thành bước ra một bước, vươn hai tay, nhìn hai tay đã trở nên trong suốt không gì sánh được của mình, không khỏi thấp giọng than thở một câu:
- Trúc Cơ rồi, ta cuối cùng Trúc Cơ rồi.
Sau đó bất chợt hét lớn:
- Trúc Cơ rồi, ta thành công rồi.
Một năm khổ tu. Trúc Cơ đại thành, Du Tắc Thành cuối cùng bước trên con đường tu tiên, bước qua một cửa ải lớn nhất.
Dư Tắc Thành trăm mối cám xúc ngổn ngang, không tự chủ được lại lẩn nữa trở về thế giới Bàn Cổ.
Trúc Cơ đại thành, thế giới Bàn cổ cũng theo đó biến đổi, diện tích ao nước kia mở rộng gấp đôi, nước sâu thêm một thước, mặc dù nước ao cũng không tăng đến trình độ như vậy thế nhưng theo thòi gian trôi qua nước ao sẽ dần dần đổ đầy ao nước.
Đài đá đã gia tăNa Diện tích, chẳng qua cũng không tăng nhiều lắm, chỉ dài hơn một trượng, thế nhưng số lượng hồn thụ hồn thảo trên đài đá tăng lên mấy lần, hơn nữa so với trước đây càng thêm chân thật rõ ràng, hồn thụ hồn thảo đều là Bích Thúy Chi Sâm lúc trước biến thành. Theo tu vi của Dư Tắc Thành gia tăng, chúng nó tự động tiến hóa.
Trên đài đá đã không còn cảm giác đơn giản thô sơ như trước kia mà đã tăng thêm vô số hoa văn điêu khắc, mơ hồ trông những điêu khắc này giống như tràNa Diện chiến đấu đặc sắc của Dư Tắc Thành đại chiến đệ tử La Sát Tông, hủy diệt sáu phái thí luyện.
Hồn lô, hồn lao, lò rèn thể tích gia tăng gấp đôi, trong lò rèn không ngờ có thêm một lò lửa, lửa trong lò rào rạt. Lửa này do Thế giới núi lửa ngoài ngàn thước cung cấp, không biết thông qua cách gi đến được nơi này.
Ao nước thời gian trước lò rèn trở nên đục hơn trước, không còn trong nữa, dường như do vô số ảo ảnh tạo thành.
Dư Tắc Thành đi tới hồ nước, thấy hồ nước cũng biến đổi so với trước đây dường như sâu hơn hai thước. Hồ nước xanh trong, gợn sóng lăn tăn, trong đó một ít hồn thảo lan tràn vào trong hồ nước, hóa thành dáng dấp hải tảo. Trong mơ hồ hồ nước này đã có cảm giác trở mình thành biển, trước đây chính là một cái ao nhỏ hiện tại biến thành hồ nước chân chính, bắt đầu không gió mà dậy sóng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong hồ nước còn thiếu một thứ, đó chính là cá. Dư Tắc Thành có cảm giác, trong linh hồ của mình đã có thể nuôi dưỡng sinh linh. Dừ Tắc Thành bước vào trong hồ, năm ngọn tửu tuyền, dược tuyền vẫn còn đó. Dư Tắc Thành đi qua uống một ngụm, mùi vị lại có biến đổi. so với trước đây càng thêm ngon ngọt sướng miệng, dược lực càng mạnh.
Suốt một năm khổ tu lần này linh tửu Cực Lạc Thiên không có nộp lên, nhớ tới lão điên trước khi mê muội chuẩn bị Không gian Diễn Võ cấp bậc Hồng Hoang cho mình, trong lòng Dư Tắc Thành không khỏi nóng lên. Thứ có thể khiến Phản Hư Kỳ Chân Nhất Thẩn Quân coi trọng như vậy tuyệt đối phải là thứ tốt, mình nhất định phải đạt được.
Chẳng qua dường như lão điên đã đặt ra yêu cầu cực cao. Dư Tắc Thành không nói hai lời cầm lấy bầu rượu, bắt đầu thu thập linh tửu, pha chế tiên tửu Cực Lạc Thiên, lần này Dư Tắc Thành pha thêm nước hồ và nước ao. Kỳ thực những Nguyên Anh Chân Quân cần chính là cái này, lúc này đã đủ pha chế bốn nghìn cân mỹ tửu, nhìn như rất nhiều, kỳ thực chính là đổ nước mà thành, thể tích còn không đến hai thước khối.
Mỹ tửu pha chế kết thúc Dư Tắc Thành quyết định đi tới Thiên Tài Địa Bảo Các trước, nộp lên những mỹ tửu này. Trúc Cơ Đan cũng muốn nộp lên một ít, còn có các loại vật phẩm lần đại chiến trước thu được, giữ lại một phần lễ vật có thể tặng, những thứ không hữu dụng toàn bộ nộp lên.
Trước khi nộp lên, trước tiên cần sắp xếp một chút vật phẩm mình sở hữu, để tránh đem những thứ tốt giao nhầm.
Phù Đồ Lục một quyển, cái này là kỷ niệm vĩnh cửu, vĩnh viễn phải mang trên người. Cửu giai phi kiếm Sát Na Quang Hoa, tứ giai phi kiếm Kim Thủy Phong Mang Kiếm, tứ giai phi kiếm Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiểm, một đồng tiền cổ, tám mươi kim đĩnh, đây là thành quả phấn đấu của mình, toàn bộ giữ lại.
Bình Bổ Tủy ích Nguyên Thần đan, có người nói đan dược này sau khi đạt tới Trúc Cơ kỳ có tác dụng đặc biệt để học kiếm, mình một mực bảo lưu đến bây giờ, còn có bảy viên.
Quy Nguyên đan một viên, một viên dược hoàn màu đỏ. Viên dược hoàn màu đỏ này là của huynh muội Ôn gia tặng cho mình, lại nói có thể giải vạn độc, coi là một kỷ niệm đi.
Cửu giai pháp bảo Chu Câu Tử, pháp bảo Hải Thị Thần Lâu, mình chưa kết đan cũng đã có hai kiện pháp bảo, tuyệt đối có thể tự ngạo một chút. Hải Thị Thần Lâu mình có thể sử dụng rất nhiều diệu thuật.
Linh thạch thượng phẩm một viên, linh thạch khác một viên cũng không còn, mình lại bắt đẩu biến thành hai bàn tay trắng rồi.
Tử Mẫu Bích Độc Lôi một quả. Hồ cầm một chiếc, một chiếc Hóa Quỷ Cân, một thanh pháp khí trường tiên dài trăm trượng do Huyền Hồn Ti và Khốn Thân Thi tế luyện mà thành. Còn có mấy chục viên đá thông thường nhặt được ở U Minh giới, bí tịch Hóa Sinh Ngũ Hành Thuật một quyển. Long cốt Phàm Thuyền một chiếc, nhân sâm ngàn năm một gốc, sáu mươi mốt họa bì mỹ nữ, mười lăm Long Linh, tạp vật một đống.
Mười lăm Long Linh, đây là vật phẩm trước đây mình ở trên đường Thăng Tiên đại hội bị người cướp, phấn kích đoạt được, vật này khiến Dư Tắc Thành không khỏi nghĩ tới mấy năm trước, bộ dáng của thiếu nữ kia vẫn còn rõ ràng trước mắt mình, một màn kia mình biết cả đời cũng sẽ không quên.
Những Long Linh này đều bởi vì tạo ra trên tiên thiên (bẩm sinh) đã có vấn đề, kỳ thực sớm nên tiêu tán, thế nhưng ở trong thế giới Bàn cổ này, chịu hơi nước làm dịu, lúc này mới tồn tại đến bây giờ. chẳng qua đã lung lay muốn diệt.
Dư Tắc Thành nhìn mười lăm Long Linh này đột nhiên trong núi lửa kia truyển đến một tiếng long ngâm. Long hồn trong Thế giới núi lửa kia chính là hồn phách của bản thân Dư Tắc Thành, bởi vì ba mươi sáu con Tử Mặc Giao kia vốn chính là hồn phách của hắn biến thành.
Khi Trúc Cơ, ba mươi sáu con Tử Mặc Giao trong thân thể tự bạo, sản sinh chân nguyên lực cực lớn làm cho Du Tắc Thành Trúc Cơ đại thành. Chân nguyên lực của Tử Mặc Giao này đã trở thành điểm cấu thành không thể thiếu của cơ thể, để chúng trong thế giới Bàn cổ mới có thể hình thành một ngọn núi lửa như vậy.
Dư Tắc Thành vung tay lên, mười lăm Long Linh này toàn bộ bay ra, bay vào trong núi lửa kia lập tức kết hợp với long hồn do hồn phách bản thân biến thành, ở trong biển dung nham của Thế giới núi lửa dường như có mười lăm long hình hư ảnh sinh ra, bay lượn ở trong dung nham nóng chảy.
Đột nhiên hình ảnh của Hồn Si Tử Mặc Giao bên cạnh ao nước toát ra hào quang ngũ sắc, trong nháy mắt biến mất, toàn bộ ba mươi sáu miệng núi lửa của núi lửa chậm rãi điều chỉnh hình thái, hợp lại hóa thành một dãy núi dài.
Sáu mươi mốt mỹ nữ bì họa kia đã cuốn đủ một năm rồi, Dư Tắc Thành trở về phòng tu luyện, lần lượt phóng xuất ra để các nàng đi ra hít thở không khí.
Dư Tắc Thành một lần mở thả ra mười tấm bì quyển, rót chân nguyên vào, lập tức những bì quyển này giống như được thổi phồng, hóa thành hình người. Những đệ tử Quỷ Hào Phái này sau khi phóng ra nhìn qua không khác người thật chút nào, con mắt hữu thần, miệng mũi xuất khí, thân thể ấm áp mềm mại, tóc mềm lay động, khác biệt duy nhất chính là trong cơ thể không có chút huyết nhục cốt cách nào.
Những mỹ nữ này sau khi phóng ra đều há miệng rất lớn thở gấp, hô hấp linh khí nơi này. Đối với trạng thái bị cuộn lại, các nàng vô cùng sợ hãi, đối mặt Dư Tắc Thành hết sức ngoan ngoãn phục tùng, nhu thuận giống như cừu, mỗi lân cuộn lại, lòng trung thành của các nàng với Dư Tắc Thành càng tăng thêm một phần.
Thấy các nàng nhu thuận như vậy, Dư Tắc Thành cho mỗi người một cân tiên tửu Cực Lạc Thiên, sau khi mỹ tửu uống hết tu luyện một khắc, lại lần nữa cuộn các nàng lại, cất đi.
Bích Linh kia là người Dư Tắc Thành phóng xuất đầu tiên, nàng giống như đã trở thành Đại sư tỷ, phân phối linh tửu, mệnh lệnh các nàng tự động cuộn lại, mặc dù mỗi người không muốn lại lần nữa bị cuộn lại thế nhưng đểu nhu thuận nghe lời, cả đám lại biến thành trạng thái bì quyển.