Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 21

“Mày đồng ý sao?” Tân Gia Lạc có chút kinh ngạc không ngờ Trình Kiêu sẽ đồng ý, trong lòng suy nghĩ mượn cơ hội sỉ nhục Trình Kiêu một phen, khiến anh mất mặt trước Điểm Hương.

Nhưng không ngờ đến lần này Trình Kiêu thật sự đã đổi tính, Thậm chí còn đồng ý đua ngựa với anh ta

Thật ra thì khi Trình Kiêu nhìn thấy Tân Gia Lạc thì rất muốn dạy dỗ cho anh ta một phen, Nhưng thực lực của anh vẫn chưa hồi phục, nếu để cảnh sát ra mặt thì không có chỗ tốt nào, anh chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn.

Tuy rằng Trình Kiêu là trùng sinh, nhưng trên trái đất vẫn còn nhiều thứ có thể làm bị thương đến anh, cho nên bây giờ làm gì cũng cần khiêm tốn.

Bây giờ mượn đua ngựa để dạy dỗ Tân Gia Lạc, coi như Trình Kiêu thu chút lợi tức.

Tân Gia Lạc vội vàng nói: “Mỗi người chúng ta chọn một con ngựa, ai chạy xong một vòng thì người đó thắng, sao hả?”

“Được!” Trình Kiêu không có bất cứ do dự, quả quyết đáp ứng.

“Trình Kiêu…” Khuôn mặt Điểm Hương hiện lên áy náy, muốn khuyên nhủ thêm thì Trình Kiêu ra hiệu bằng mắt.

Điểm Hương cảm thấy trên người Trình Kiêu hiện lên sự tự tin rất lớn, liền bị anh lây nhiễm.

“Bắt đầu chọn ngựa đi!” Tân Gia Lạc như sợ Trình Kiêu đổi ý, vứt ra một câu nói đã đi chọn ngựa

Tân Gia Lạc chọn một con ngựa lớn cao to màu nâu, bốn chi cường tráng có lực, Chỉ có điều con ngựa này trông quá cao to nên nhìn khá gầy

Người đàn ông trung niên mặc áo gió ở khu nghỉ ngơi bên cạnh cười nói với người phụ nữ bên cạnh: “Đứa nhóc này nhìn thì lỗ mãng, không ngờ ánh mắt chọn ngựa lại rất tốt.”

Nhìn vào trang phục của người đàn ông và phụ nữ, có thể thấy rằng bọn họ là người thích cưỡi ngựa.

Người phụ nữ lắc đầu nói: “Con ngựa mà cậu ta chọn nhìn thì cao to, nhưng không cân đối, tuy rằng trong thời gian ngắn có sức lực tốt, nhưng chạy lâu thì không được.”

“Ha hả, bọn họ chỉ đánh cuộc chạy một vòng, đâu cần có sức chịu đựng lâu, sức bùng nổ mới là quan trọng nhất, cho nên mới nói cậu ta có mắt nhìn.” người đàn ông cười nói.

“Thì ra là như vậy, xem ra tên nhóc này rất có mắt nhìn, chỉ là không biết tên nhóc còn lại mắt nhìn như thế nào?” người phụ nữ trung niên đột nhiên có chút tò mò nhìn Trình Kiêu.

Đám người Dinh Dương cũng thường đến đây chơi với Tân Gia Lạc, đối với việc chọn ngựa tự nhiên cũng có một tay.

Khi nhìn thấy con ngựa mà Tân gia Lạc đã chọn thì lập tức khen ngợi: “Anh Lạc giỏi thật, con ngựa màu nâu là con ngựa có sức bùng nổ lớn nhất ở đây, thích hợp nhất là chạy cự li ngắn, anh Lạc thắng chắc rồi!”

Tân Gia Lạc phổng mũi hướng lên trời, đắc ý nhìn Trình Kiêu: “Ha, đến phiên mày chọn rồi đấy!”

Trình Kiêu muốn đánh mạnh vào sự kiêu ngạo của Tân Gia Lạc, đột nhiên cười nói với Điểm Hương: “Điểm Hương này, em giúp anh chọn một con ngựa là được.”

“A, để em chọn? Nhưng em đâu biết!” Điểm Hương kinh ngạc chỉ tay vào cái mũi nhỏ xinh xắn của mình nói.

“Không sao cả, tùy tiện chọn một con là được!” Trình Kiêu Trình Kiêu tự tin nói.

“Được thôi!” Điểm Hương bị sự tự tin của Trình Kiêu lây nhiễm, vậy mà đồng ý với Trình Kiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK