Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 74

Triệu Cương tò mò nhặt bài Lý Ngôn vứt dưới đất lên, lẩm bẩm: “Bài cậu rốt cuộc thế nào mà lại theo lâu thế?”

Vừa cầm lên xem, Triệu Cương nhìn sang Lý Ngôn đang tức tối, trực tiếp bật cười: “Hahaha Lý Ngôn, cậu gồng dữ quá đó!”

Lưu Tào Khang cũng tò mò nhìn sang, phát hiện bài của Lý Ngôn lại giống hệt Trình Kiêu, cũng là một đôi năm và một con ba.

Mà theo luật thì nếu bài giống nhau, người nào xem bài trước sẽ thua.

Thảo nào Lý Ngôn tức như thế, cho dù bài của Trình Kiêu lớn hơn một chút, trong lòng anh ta cũng đỡ tức hơn.

Lôi Hồng Húc thò đầu tới nhìn thoáng qua, nhất thời cười lớn chọc ghẹo: “Hahaha Lý Ngôn, con mẹ nó nếu như anh không ra bài, biết đâu người thắng là anh không chừng!”

“Trình Kiêu, có phải anh biết bài của anh ta giống hệt bài anh cho nên mới không ra bài không?” Lôi Hồng Húc tò mò hỏi.

Trình Kiêu thành thật gật đầu: “Đúng vậy.”

Lý Ngôn hừ lạnh một tiếng: “Tôi không tin, tiếp tục!”

Lượt chia thứ hai, Trình Kiêu trực tiếp ném thẻ ra giữa bàn, tăng số tiền cược một chút. Trình Kiêu luôn không xem bài, nhưng kết quả cuối cùng đều là anh thắng.

Cứ như thể Trình Kiêu có một đôi mắt có khả năng nhìn thấu bài vậy, anh nhìn được bài của tất cả mọi người.

“Không chơi nữa!”

Triệu Cương đi đổi thẻ năm lần rồi, mỗi lần 1,5 tỷ, năm lần chính là 7,5 tỷ, chút tiền còm ấy của anh ta không cáng đáng nổi nữa.

Lý Ngôn cũng kêu khổ không thôi. anh ta đổi thẻ ba lần, ngay cả 6 tỷ của Lưu Tào Khang anh ta cũng dùng luôn, tính ra là 15 tỷ rồi.

Cho dù cha ruột anh ta có tài sản hơn mấy trăm tỷ, 15 tỷ cũng không phải một con số nhỏ.

“Ăn gian, chắc chắn là anh ta ăn gian, đổi trò khác!” Lý Ngôn không dám tiếp tục nữa, nhưng lại không cam lòng chịu thua trước Trình Kiêu, anh ta muốn đổi trò khác.

Lôi Hồng Húc cười to nói: “Đã thật, ngày hôm nay đã quá đi thôi! Ha ha ha…”

“Trình Kiêu, bọn họ muốn đổi trò, anh thấy thế nào?” Lôi Hồng Húc mở miệng hỏi. Hiện tại anh ta đã xem Trình Kiêu như người dẫn dắt. Trình Kiêu nói thế nào, anh ta làm thế đó.

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Tùy tiện.”

Tuy hiện tại chỉ có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng Trình Kiêu muốn nhìn thấu lá bài thì chỉ cần dùng một pháp thuật nhỏ là có thể làm được.

Kế tiếp mấy người lại chơi mạt chược, bài cửu đẳng nhưng Trình Kiêu chơi ván nào cũng thắng, còn thắng đậm hơn cả chơi Poker.

Dù sao chơi Poker tuy có thể nhìn thấu mặt bài nhưng phải có vận may bốc được lá bài điểm cao mới có thể thắng được. Còn cái phương pháp treo đầu dê bán thịt chó thì mặc dù Trình Kiêu cũng biết đấy, nhưng chẳng đáng để anh đem ra xài.

Bằng không nếu để cho mấy người bạn cũ ở giới tu tiên biết chuyện, còn không cười rụng răng mới là lạ.

Các trò khác như đổ xúc sắc, Trình Kiêu vừa nhìn đã biết ngay mấy điểm. Mạt chược chưa ra bài anh đã biết con gì con gì, muốn không thắng cũng khó.

“Không chơi nữa, con mẹ nó như vậy còn chơi kiểu gì!”

Lý Ngôn tức muốn ói máu, tính đi tính lại anh ta đã thua hơn 24 tỷ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK