Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 61

Nếu như không phải sợ làm tổn thương Ninh Lan, Trình Kiêu thật sự rất muốn tát chết cô nàng Tôn Mạc này.

“Chúng ta đi được chưa?” Y Linh nhìn Vương Hiểu Hi hỏi: “Hiểu Hi, cậu chuẩn bị tiết mục gì vậy? Sao lại bảo bọn tớ đến sớm thế?”

Vừa nhắc tới chuyện này, Vương Hiểu Hi lập tức hưng phấn: “Đi theo tớ, ngày hôm nay chúng ta phải chơi cho thật đã!”

“Bước đầu tiên, trung tâm thương mại!”

“Đi thôi!”

Ba cô gái đi ở phía trước, ba người Lưu Tào Khang theo sau làm sứ giả hộ hoa, Trình Kiêu đi cuối cùng.

Tại chỗ đậu xe trong khu chung cư xuất hiện ba chiếc xe sang.

Triệu Cương mở cửa một chiếc xe thể thao mui trần ra, chỉ có hai chỗ ngồi.

Triệu Cương là bạn trai của Vương Hiểu Hi, hai người đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, vội tiến vào xe thể thao trước.

Lưu Tào Khang lái xe tương đối khiêm tốn, Audi A6 màu đen.

Lý Ngôn thì đi chiếc BMW hai màu trắng đen.

Vương Hiểu Hi thò đầu ra từ cửa sổ, hô lên với mọi người: “Mạc, cậu ngồi xe anh Tào Khang đi. Y Linh, cậu ngồi chung với Lý Ngôn.”

“Lý Ngôn, cho cậu một cơ hội biểu hiện đấy!” Vương Hiểu Hi quay sang Lý Ngôn nháy mắt mấy cái.

Vương Hiểu Hi và Triệu Cương một đôi, Lưu Tào Khang và Tôn Mạc liếc mắt đưa tình, Lý Ngôn vẫn luôn lấy lòng Y Linh.

Sắp xếp của Vương Hiểu Hi thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại nhô ra một Trình Kiêu, bóng đèn điện siêu to siêu khổng lồ.

Trình Kiêu đi tới trước chiếc xe của Lưu Tào Khang. Tôn Mạc ngồi xe này, anh cũng muốn ngồi xe này.

Thế nhưng, Tôn Mạc lại nói thẳng: “Anh ngồi xe khác đi!”

Nghe cô nói xong, Lý Ngôn vội vàng thò đầu ra kêu: “Xe tôi không ngồi được đâu nhé.”

Trên mặt Vương Hiểu Hi lộ ra một nụ cười xấu xa: “Chỗ tôi cũng không ngồi được, hay là anh đi về đi!”

“Mọi người đừng làm vậy!” Y Linh có chút không nhìn tiếp được, rõ ràng còn rất nhiều chỗ trống.

“Trình Kiêu, cậu ngồi cùng tôi đi!” Y Linh giải vây giúp.

Tuy rằng Y Linh luôn mang tư thái nữ thần cao ngạo lạnh lùng, nhưng thực ra tâm địa cô rất hiền lành. Cô không quen nhìn đám Lý Ngôn bắt nạt Trình Kiêu.

Thấy Y Linh tức giận, Vương Hiểu Hi đành phải thôi.

Lý Ngôn cũng không muốn đắc tội với Y Linh, chỉ có thể không vui nói: “Lên đây đi!”

Trình Kiêu nhìn Y Linh gật đầu với cô: “Cảm ơn ý tốt của cô! Nhưng tôi chỉ muốn ngồi cùng vợ mình!”

Nói xong, Trình Kiêu đứng cạnh cửa sổ xe, lẳng lặng nhìn Tôn Mạc ở bên trong.

“Tôi đã đáp ứng với Dì Lan là sẽ bảo vệ cô an toàn. Về tình về lý, tôi đều phải ngồi cùng với cô.” Sắc mặt Trình Kiêu bình thản, trong giọng nói mang theo sự kiên định vững vàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK