Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 318

Trần Minh Vượng căn bản không tin tưởng trong thẻ ngân hàng của Trình Kiêu sẽ có tiền, cho nên đứng tại chỗ chờ nhìn Trần Phương làm trò cười, thế nhưng là không nghĩ tới Trần Phương và Lý Mãnh vậy mà thật ký kết hiệp định.

Hiệp định ký kết, chứng minh trong thẻ Trình Kiêu thật sự có nhiều tiền như vậy.

Trần Minh Vượng chấn kinh: “Trình Kiêu đồ vô dụng từ đâu ra nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ mấy năm không thấy, cậu ta phát đạt rồi?”

Trần Phương đi trở về bên người Trình Kiêu, một mặt cảm kích nhìn Trình Kiêu, nói: “Cám ơn anh, Trình Kiêu.”

“Tôi sẽ không chọn lựa quyền thủ, vẫn là anh đi đi!”

Trình Kiêu hai tay cắm vào túi, mỉm cười: “Không sao, cô tùy ý chọn là được, thua coi như tôi, thắng tính cô !”

Ách, lời này nghe thế nào quen tai như thế đâu?

Trần Minh Vượng đứng ở một bên cảm giác mặt hơi nóng lên.

Đây chẳng phải là lúc trước anh ta vờ ngầu mà nói trước mặt Trình Kiêu sao?

Chỉ có điều lúc ấy anh ta cầm mấy chục triệu, còn bày ra một bộ ông đây chính là người không thiếu tiền.

Bây giờ Trình Kiêu trực tiếp lấy ra hơn 60 tỷ, chuyện này thật đúng là vả mặt vào mặt hắn ta luôn.

Trần Minh Vượng cảm thấy bên tai như vang lên một trận âm thanh bốp bốp bốp.

Tiểu Ngọc cũng khiếp sợ nhìn Trình Kiêu, cô ta lúc đầu coi Trình Kiêu thật ra không có tiền, bằng không thì cũng sẽ tới nơi này mà không chơi cái gì.

Nhưng bây giờ Tiểu Ngọc mới hiểu ra, Trình Kiêu không phải không chơi, mà là không thèm chơi.

Càng là đại nhân vật chân chính, càng là nhịn được.

Loại người một lời không hợp liền kêu đánh kêu giết, mệnh tôi do tôi không do trời, thần cản giết thần, phật chặn giết phật, hoặc là chính nhà giàu mới nổi, hoặc chính là ếch ngồi đáy giếng, trước giờ chưa thấy qua trường hợp.

Loại tính cách của Trình Kiêu này không phải vô dụng, mà là siêu thoát. Là loại kia từng trải nhiều đời sự, như mây siêu thoát.

Đoàng hoàng là đại đế Thương Sinh trấn áp vạn giới, nhân vật đứng trên đỉnh vạn giới, nếu như động một chút lại tức giận với phàm nhân sâu kiến trên Địa Cầu, vậy tiên như vậy đúng là uổng đời tiên.

Một đời này, Trình Kiêu chỉ có một mục đích, giết cừu nhân, giải nhân quả, trả nhân tình, bù tiếc nuối.

Trần Phương lại một lần nữa ngây người, nhìn Trình Kiêu cười khổ nói: “Thật để cho tôi tùy ý chọn sao?”

Trình Kiêu gật gật đầu.

“Vậy tôi chọn thật?” Trần Phương khẽ cắn môi, đi quầy phục vụ chọn lựa quyền thủ.

Trần Phương rất thông minh, chọn quyền thủ lại là tên nhỏ gầy vừa rồi Lý Mãnh chọn.

Cô ta không biết chọn thế nào, nhưng Lý Mãnh chính là chọn tên nhỏ con này thắng Trần Minh Vượng 15 tỷ.

Vương Hán đã thua, Trần Phương cũng không biết ai có thể đánh thắng tên lão giả áo đen kia đứng bên người Lý Mãnh, liền lấy ngựa chết làm ngựa sống đi!

“Tôi chọn xong!” Trần Phương nhìn Trình Kiêu một cái cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Lý Mãnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK