Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 50

Đang đang đang!

Ba mảnh cánh hoa giống như ba con dao găm sắc bén trực tiếp cắt vào thân cây to ở trong góc sân.

“Chuyện này!” Trong nháy mắt Vân Nguyệt sửng sốt, khiếp sợ nhìn Trình Kiêu vẻ mặt như kiểu không có chuyện gì xảy ra. Cô ta cuống quýt chạy tới kiểm tra ba mảnh cánh hoa.

Cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống đất, nhưng bên trên lại xuất hiện ba vết cắt sắc bén sâu hoắm.

Ba cánh hoa mỏng dính yếu ớt lại có thể cắt sâu vào thân cây cứng rắn, đây là dạng thủ đoạn kinh khủng cỡ nào!

Vân Nguyệt không dám tin nhìn Trình Kiêu, kinh hô: “Làm sao anh làm được?”

Lúc này Ông Lôi cũng không thể giữ nổi bình tĩnh. Bà ta chợt đứng lên, trong ánh mắt nhìn Trình Kiêu lộ ra một tia ngưng trọng.

“Hóa ra Anh Trình đây là cao nhân thâm tàng bất lộ, là tôi nhìn lầm rồi, thất kính thất kính!” Ông Lôi quay sang Trình Kiêu khom mình hành lễ.

Ninh Cát Sơn đứng bên cạnh nhìn một màn này, cảm thấy Trình Kiêu như đang làm ảo thuật. Mà cũng may trước đó ông ta đã từng được thấy thủ đoạn của Ông Lôi rồi nên không mấy ngạc nhiên.

“Thảo nào Anh Trình có thể nhìn ra trong nhà Lôi Chấn Vũ có lệ khí, hóa ra cậu ấy cũng là cao nhân giống như Ông Lôi!” Ninh Cát Sơn thầm nghĩ trong lòng.

Trình Kiêu không để ý đến lời khen của Ông Lôi, anh sỗ sàng ngồi xuống nhìn Ông Lôi, đột nhiên nói: “Bà có bệnh, hơn nữa bệnh còn không nhẹ!”

Nếu như vừa rồi Trình Kiêu không để lộ thủ đoạn, Vân Nguyệt còn hận không thể lập tức chửi chết Trình Kiêu: “Anh mới có bệnh, cả nhà anh đều có bệnh!”

Thế nhưng một câu nói của Trình Kiêu đã khiến Vân Nguyệt kinh hãi.

Hơn nữa Vân Nguyệt còn rất rõ ràng, tiên sinh nhà mình đúng là có bệnh thật.

Ông Lôi cũng ngồi xuống, không thèm để ý đến hành vi vô lễ của Trình Kiêu mà thành tâm hỏi: “Có thể trị được không?”

“Với tài nghệ chữa bệnh hiện tại trên thế gian này thì đúng là rất khó!”

“Nhưng nếu như tôi ra tay, tự nhiên là có thể trị hết.”

“Cậu nói thật không!” Ông Lôi đột nhiên đứng dậy, kích động đến mức cả người đều run rẩy, trong đôi mắt lộ ra ngoài của bà tràn đầy vui mừng. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Đừng kích động, hãy nghe tôi nói hết.” Trình Kiêu thản nhiên nói.

Ông Lôi ngồi xuống một lần nữa, lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh, nói: “Là tôi thất thố rồi, chỉ cần thần y có thể trị hết bệnh của tôi, cậu muốn bao nhiêu tiền tôi đều đáp ứng!”

Trình Kiêu quan sát Ông Lôi, ánh mắt trông như thể nhìn thấu được nội tâm Ông Lôi.

“Hẳn là lúc còn trẻ bà bị nội thương nhưng lại mạnh mẽ vận dụng lực lượng trong cơ thể dẫn đến thương thế trở nên nghiêm trọng hơn. Hiện tại mỗi lần phát tác, hai đại huyệt Thiên Trì và Phượng Phủ của bà sẽ đau nhức như bị kim châm.”

Ông Lôi liên tục gật đầu, kích động nói: “Thần y nói không sai chút nào, mỗi lần phát tác tôi đều sống không bằng chết. Tôi cũng từng đi khắp Á tộc tìm kiếm danh y nhưng thực sự không một ai có thể trị dứt được bệnh của tôi.”

Trong mắt Ông Lôi lộ ra sự mệt mỏi rã rời: “Thậm chí có đôi khi tôi còn định chấm dứt mạng sống của mình, loại đau khổ này thực sự khó có thể chịu đựng nổi.”

Vân Nguyệt đau lòng nhìn Ông Lôi, nói: “Chị đại tuyệt đối không được nói như vậy, em tin tưởng nhất định sẽ có người trị hết bệnh cho chị!”

Ông Lôi nhìn Trình Kiêu hỏi: “Thần y, rốt cuộc bệnh của tôi phải làm sao mới có thể trị hết?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK