Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 258

Tô Lương Tử đột nhiên cười khà khà, trực tiếp bóp lấy yết hầu đối phương, xách người đàn ông trung niên kia ra.

“Các người là ai?” Người đàn ông trung niên gạt ra một câu từ trong cổ họng.

“Giết đi!” Trình Kiêu không để ý đến, trực tiếp đi vào gian phòng, lạnh lùng vứt xuống một câu.

Tô Lương Tử sửng sốt một chút, ông ta còn chưa từng giết người. Nghe Trình Kiêu đem lời giết người nói hời hợt như thế, Tô Lương Tử vừa kính vừa sợ.

Có điều, ông ta tuyệt đối không dám vi phạm ý tứ của Trình Kiêu.

Tô Lương Tử nhìn người đàn ông trung niên mặt mặt hoảng sợ, trên khuôn mặt già nua lộ ra một vòng dữ tợn, âm thanh lạnh lùng nói: “Ông ngàn vạn không nên đắc tội tới sự phụ tôi! Nghỉ ngơi đi!”

Trên tay phát lực, khặc một tiếng, vặn gãy cổ người đàn ông trung niên.

Trong phòng khách, cũng không có phát hiện người Nhà họ Tôn, chỉ có hai tên đàn ông chừng bốn mươi, cảnh giác nhìn Trình Kiêu.

“Cậu là ai?”

Có thể là phát giác được tên đồng bạn đi mở cửa gặp bất trắc, giờ phút này hai người cảnh giác đề phòng.

Trình Kiêu mặt không biểu cảm gì, nhưng trong mắt hiếm thấy lộ ra vẻ lạnh lùng: “Các người là người Nhà họ Tần?”

“Cậu đã biết thân phận của chúng ta, chẳng lẽ cậu chính là Trình Thương Sinh?” trên mặt Tần Sơn kinh dị.

Người bên cạnh Tần Sơn dò xét trên dưới Trình Kiêu, hơi khinh thường nói: “Tôi tưởng Trình Thương Sinh là nhân vật tài giỏi nào? Thì ra chính là một nhóc con lông đều không mọc đủ!”

“Sơn gia, chỉ là một nhóc con, cần gì phải gia chủ ra tay, tôi chỉ dùng một tay đều có thể bóp chết hắn ta!”

Tần Sơn trầm giọng nói: “A Lai, Tần quản gia và Tần Vô Thiếu đều bại trong tay hắn ta, chứng minh hắn ta vẫn còn có chút năng lực, không thể chủ quan!”

A Lai khinh bỉ cười nói: “Sơn gia, nếu như tôi không giết được hắn ta, lúc đó ngài mới ra tay kết liễu hắn. Tôi cũng không tin hắn ta còn có thể mạnh hơn ngài?”

Tần Sơn không nói gì, có chút ngẩng đầu lên, trên mặt hiện lên vẻ ngạo mạn, hiển nhiên, hắn ta có lòng tin đối với thực lực của mình.

“Nhóc con, muốn cứu người nhà của cậu sao? Trước qua ải của tôi rồi nói!” A Lai cười lạnh một tiếng, một quyền đánh tới Trình Kiêu.

Một quyền này của A Lai, nhanh, hung ác, chuẩn, trên nắm tay, còn ẩn ẩn vang lên tiếng xé gió.

Tần Sơn hài lòng gật đầu: “Mặc dù A Lai chỉ có Hậu Thiên tiểu thành, có điều một quyền này cũng có mấy phần điêu luyện, dù là tường đất, một quyền này cũng có thể đánh xuyên qua!”

Đối mặt một quyền này, Trình Kiêu chỉ là lẳng lặng đứng tại chỗ, không tránh không né, rất tùy ý giơ tay lên, một bàn tay quạt ra ngoài.

Răng rắc!

Một tiếng vang giòn, cổ A Lai bị Trình Kiêu một bàn tay bạt cho xoay tròn 360 độ, mất mạng tại chỗ!

A Lai chỉ là Hậu Thiên tiểu thành, trước mặt Trình Kiêu, không chịu nổi một kích.

“Cái gì!” Tần Sơn vẻ mặt kinh hãi, ánh mắt nhìn Trình Kiêu tràn ngập kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK