Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 81

Đám Lý Ngôn vẫn còn tiếp tục tăng giá, đảo mắt giá của khối nguyên thạch đã tăng đến 18,9 tỷ.

Nhưng nếu thật sự có thể cắt được bảo thạch cực phẩm, giá trị sẽ lập tức vọt lên mấy chục tỷ, thậm chí là hơn trăm tỷ. Cho nên khối nguyên thạch này vẫn còn có thể tăng giá.

Bao thần thám giơ tay lên tiếp tục báo giá: “19,5 tỷ!”

Tôn bán tiên trừng mắt nhìn ông ta, hừ lạnh nói: “Giá trị của khối nguyên thạch này nhiều nhất cũng chỉ 21 tỷ, nếu như mạo hiểm quá lớn, lỡ chỉ là một khối phế liệu thì lại mất cả chì lẫn chài.”

“Tôi ra 19,8 tỷ!”

Bao thần thám lắc đầu nói: “Quan điểm của tôi và ông không giống nhau, đổ thạch chính là dựa vào đánh cược. Nếu thật sự cắt được đế vương lục, vậy chẳng phải lời lớn rồi sao?”

“Nhưng nhiều lắm tôi chỉ tăng thêm 300 triệu thôi, 20,1 tỷ!”

Tôn bán tiên nói: “Hừ, tặng cho ông đó, phía sau khẳng định còn có nguyên thạch tốt hơn!”

Lý Ngôn nhìn về phía Lưu Tào Khang, hỏi: “Cậu Lưu, anh cảm thấy có thể tăng giá nữa không?”

Lưu Tào Khang nhìn khối nguyên thạch kia một chút, trầm tư vài giây rồi nói: “Nếu đã cược thì tất nhiên phải mạnh tay chơi lớn một trận, hơn nữa mấy vòng đấu giá vừa rồi Lôi Hồng Húc cũng không hé răng, tôi đoán nhất định là anh ta muốn đợi đến phút cuối cùng, giải quyết dứt khoát đi!”

Lý Ngôn gật đầu, giơ tay lên hô: “Tôi ra 20,4 tỷ!”

Những người xung quanh liếc mắt nhìn Lý Ngôn, có vài người lắc đầu, vài người khác thở dài, hiển nhiên là dự định từ bỏ.

Bao thần thám và Tôn bán tiên cũng từ bỏ.

“20,4 tỷ lần đầu tiên, 20,4 tỷ lần thứ hai, có người nào ra giá nữa không?”

Lúc này, khóe môi Lôi Hồng Húc chợt lộ ra một nụ cười xấu xa, đột nhiên giơ tay lên, lười biếng nói: “21 tỷ!”

Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về phía Lôi Hồng Húc, có người nhận ra thân phận của anh.

“Đây không phải là đại thiếu nhà họ Lôi sao? Con trai Lôi Chấn Vũ quả nhiên nhiều tiền chịu chơi!”

“21 tỷ, nếu như không cắt được đế vương lục thì anh ta lỗ lớn!”

“Ha ha, 21 tỷ đối với người khác mà nói đã thương gân động cốt rồi, thế nhưng đối với Cậu cả Lôi người ta thì chẳng đáng kể chút nào. Lỗ thì lỗ thôi, người ta căn bản không quan tâm!”

Sắc mặt Lý Ngôn hết sức khó coi, anh ta tức tối trừng mắt nhìn Lôi Hồng Húc. Khả năng khối nguyên thạch này cắt được bảo thạch cực phẩm là rất lớn.

Thế nhưng, tỷ lệ thua lỗ cũng không nhỏ.

“Cậu Lưu, làm sao bây giờ?” Lý Ngôn không muốn buông tha khối nguyên thạch này, nhất là phải nhận thua Lôi Hồng Húc.

Lưu Tào Khang vuốt cằm, ánh mắt chăm chú nhìn khối nguyên thạch kia, nói: “Không thể từ bỏ khối nguyên thạch này, nhưng tăng giá cũng phải để ý sách lược.”

“Nếu như mỗi lần cậu chỉ tăng 300 triệu, Lôi Hồng Húc nhất định cũng sẽ tăng 300 triệu theo, như vậy sẽ kéo giá trị nguyên thạch càng ngày càng cao!”

Lý Ngôn liếc nhìn vẻ mặt khiêu khích của Lôi Hồng Húc ở phía đối diện, sốt ruột nói: “Vậy thì phải làm sao bây giờ? Rõ ràng là Lôi dở hơi muốn tranh với chúng ta đến cùng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK