Mục lục
Ly Hôn Đi Điện Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Để anh đưa em về!" Thương Nhĩ Kỳ vòng qua Hứa Tâm Lam, đi đến trước mặt Vận Nhi muốn mở cửa xe, Vận Nhi vội vàng bắt lấy tay anh ta, cười nói: "Không cần, em tự ngồi xe về được rồi!"


"Vận Nhi, em đang để bụng chuyện gì vậy?" Thương Nhĩ Kỳ có vẻ hơi tức giận, trước đó anh ta vẫn cố lờ đi sự tồn tại của cô, cũng cố ép mình không đi tìm cô nữa, không thèm nghĩ đến cô, nhưng lúc cô thật sự đứng ở trước mặt anh ta, anh ta lại nhịn không được mà quan tâm cô.


Anh ta biết là anh ta đã hết đường cứu chữa rồi, chỉ cần đụng đến Tô Vận Nhi là anh ta chẳng còn kiêu ngạo và nguyên tắc gì nữa.


"Không phải, em không có ý này, nhưng mà hiện giờ Tâm Lam còn cần anh hơn!" Vận Nhi phát hiện ra Hứa Tâm Lam đang ở chỗ cách đó không xa nhìn hai người họ, Vận Nhi ôm Tâm Nhi một lúc lâu, tay cũng đã hơi mỏi.


"Được, Tô Vận Nhi, cứ theo ý em vậy!" Thương Nhĩ Kỳ cố tình vặn vẹo ý của cô, ngay sau khi cô nói xong thì anh ta lập tức đến trước mặt Hứa Tâm Lam, thừa dịp cô ấy còn chưa chuẩn bị, liền nhẹ nhàng hôn lên môi cô ấy. Vận Nhi thở dài nhìn hai người họ thân mật, cô cũng không biết cô làm vậy là đúng hay sai, cô lựa chọn yên lặng xoay người, đi ra khỏi biệt thự rồi ngăn một chiếc taxi lại.


Hứa Tâm Lam biết ánh mắt của anh ta vẫn luôn dõi theo Vận Nhi ở phía xa, cho đến khi bóng dáng cô đã khuất hẳn thì anh ta mới buông ra, cả người Hứa Tâm Lam đều mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.


Thương Nhĩ Kỳ buồn bực bỏ tay vào túi quần, không nóng không lạnh thốt ra ba chữ: "Thật xin lỗi!"


Thế nhưng cũng không đỡ cô ấy dậy! &d.đ.l.q.đ&


Hứa Tâm Lam nhìn bóng dáng lạnh nhạt của anh ta, nước mắt chực rơi xuống.


Nếu Thương Nhĩ Kỳ biết trước rằng, lúc này anh ta buông tay Vận Nhi còn gây ra tai nạn lớn hơn cả hai năm trước cho cô, thì dù có chết anh ta cũng sẽ không bỏ tay ra lần nữa!


Vận Nhi ngồi trên taxi, báo địa chỉ của SK, Âu Thừa Duẫn chỉ cho cô hai tiếng đồng hồ, thấy thời gian cũng chẳng còn nhiều nên cô không đợi anh đến đón nữa mà tự mình trở về.


Vận Nhi thấy Tâm Nhi đã không còn hoạt bát giống như trước đây nữa, một đứa bé mới bốn tuổi đã phải trải qua biến cố như vậy, chắc hẳn sẽ để lại bóng ma ở trong lòng. Từ trước đến giờ, hình tượng của Hứa Minh Nhân ở trong lòng Tâm Nhi vẫn luôn rất tốt, thế nhưng sau chuyện của Hứa Minh Phong, Tâm Nhi càng ngày càng cách xa anh ta.


Xe đi được nửa đường, di động của Vận Nhi đột ngột vang lên, cô hơi ngạc nhiên vì Tô Ân Huệ cũng biết số điện thoại mới của cô.


Tô Ân Huệ gọi điện tới, nói với cô rằng Tô Viễn Hàng ốm nặng, muốn gặp mặt cô một lần, Vận Nhi cuống quýt cúp điện thoại, bảo tài xế quay xe, đi về hướng bệnh viện.


Trong lòng Vận Nhi có chút sợ hãi, sức khỏe của Tô Viễn Hàng vẫn luôn rất tốt, sao lại có thể đột nhiên đổ bệnh như vậy, chẳng lẽ là liên quan đến chuyện lần trước cô trốn nhà đi sao?


Vận Nhi gấp đến nỗi chảy cả nước mắt, lần trước gặp anh cả nhưng không nghe

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK