Mục lục
Ly Hôn Đi Điện Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sẽ không đâu, Vận Nhi, con sẽ không rời bỏ em!" Âu Thừa Duẫn cũng đặt bàn tay to lên bụng cô, bao bọc lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, nhiệt độ ấm áp từ lòng bàn tay anh truyền đến trái tim cô. Vận Nhi nhìn anh chằm chằm, cũng từ từ chìm trong sự dịu dàng của anh.


Nhưng mà bây giờ đến cả khóc cô cũng không có quyền, tại sao cô lại vẫn còn giữ con của anh chứ?


Trong lòng Vận Nhi hết sức mâu thuẫn, cô muốn mở miệng hỏi anh sự thật, cho dù cô đã đoán được, nhưng cô lại sợ hỏi ra miệng, bởi vì một khi anh đã thừa nhận, cô biết, hai người họ sẽ không thể trở lại như trước kia nữa.


Cho nên, cô mới tham lam chút hơi ấm cuối cùng của anh.


Mấy hôm nay cảm xúc của Vận Nhi rất ổn định, chỉ là thỉnh thoảng cô lại mở to cả hai mắt mà ngơ ngẩn nhìn Âu Thừa Duẫn, nhưng lại không hề nói lời nào. Âu Thừa Duẫn nhìn thấy đôi mắt ngập nước của cô, nhìn thấy cô gắng sức chống đỡ để nước mắt không rơi xuống, anh biết cô đang nhẫn nại, nhưng anh lại có cảm giác, dường như cô đang ở cách anh rất xa.


Hứa Tâm Lam và Thương Nhĩ Kỳ cũng cùng nhau xuất hiện. Vu Nặc vẫn chưa trở về, Tâm Lam nhìn thấy tình cảnh Vận Nhi hiện giờ thì lại nhớ đến hai năm trước, chẳng qua bây giờ bên cạnh Vận Nhi còn có Âu Thừa Duẫn.


Từ đầu đến cuối đều chưa từng có vị trí cho Thương Nhĩ Kỳ. Trước kia là Tô Thượng Đông, bây giờ là Âu Thừa Duẫn!


Vận Nhi nghe Thương Nhĩ Kỳ tự trách mình hết lần này đến lần khác vì ngày đó đã để cô trở về một mình, Vận Nhi gắng sức an ủi anh ta, đây đâu phải là lỗi của anh ta, ngay từ đầu đã có người phụ nữ khác nhắm vào cô, làm sao có thể bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để hại cô!


Điều duy nhất mà Vận Nhi vẫn còn nghi hoặc chính là Tô Ân Huệ, tại sao cô ta gọi cô tới bệnh viện, sau đó cô lại bị người ta bắt cóc?


Trực giác nói với cô rằng chuyện này tránh không khỏi có liên quan đến Tô Ân Huệ, nhưng cô vẫn không dám nói cho Tô Thượng Đông biết. Nếu anh cả biết thì nhất định sẽ dùng thủ đoạn phi pháp với Tô Ân Huệ, cô không hy vọng họ sẽ vì cô mà đoạn tuyệt quan hệ, họ mới đúng là anh em ruột.


Đối với Tô Ân Huệ, cô cũng không ôm chút tình nghĩa chị em nào nữa.


Việc này, trong lòng Âu Thừa Duẫn đã sớm hiểu rõ. Sở dĩ hiện giờ anh còn bỏ qua cho Tô Ân Huệ là do anh vẫn chưa yên lòng về Vận Nhi, chờ cho sức khỏe của cô ổn định, anh sẽ đích thân giải quyết những người đã hại cô, không tha cho bất cứ người nào!


Tô Ân Huệ cũng không phải là ngoại lệ!


"Bác sĩ nói bây giờ sức khỏe của em đã ổn định hơn rồi, chờ cho em cảm thấy khỏe hơn, chúng ta sẽ quay về nhà nhé?" Âu Thừa Duẫn đối với cô cực kỳ tỉ mỉ dịu dàng, Vận Nhi cũng yên lặng tiếp nhận, để mặc cho anh ôm ấp, cho dù là buổi tối, hai người cũng nằm trên cùng một giường bệnh, Vận Nhi nhìn thấy anh dáng vóc cao lớn mà vẫn chịu khó co người nằm trên giường bệnh không thoải mái, cô nhắm mắt lại, chỉ biết âm thầm rơi nước mắt. Những lúc trước mặt anh, cô không dám rơi một giọt nước mắt nào.


Cô sợ rằng cô khóc thì đứa bé sẽ đau, anh sẽ đau, chính cô cũng sẽ đau.


Rốt cuộc thì cô nên làm gì bây giờ?


Ngày đó, Tần Hải đã nói với cô rằng, Hướng Chỉ Lan là

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK