Mục lục
Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đang ngồi xéo với tổng giám đốc không dám ngước lên nhìn Sở Thiên Mặc, run không ngừng.Sở Thiên Mặc không kiên nhẫn chờ nữa, quát”Dự án 14 tại sao lại không tiến hành, làm chậm tiến độ?NÓI MAU!!”.

Trương phó tổng ấp a ấp úng, nói nhẹ tựa lông chim”Sáng hôm qua Tú Ly đem hồ sơ qua cho em xem xét,định qua trưa sẽ đi đàm phán bên Từ Thị, họ dở chứng không chấp nhận hợp tác tiến hành dự án 14, muốn hủy hợp đồng ”.

Sở Thiếu Mặc ngã người ra ghế,hai ngón tay xoa ấn đường “Nếu họ đã không muốn hợp tác thì bỏ đi, lập tức mời luật sư đem hợp đồng hợp tác hai tập đoàn sắp xếp lại, bắt họ bồi thường tổn thất cho tập đoàn Sở Thế”.

“Nhưng dự án 14 ấy cũng nằm trong kế hoạch phát triển của tập đoàn chúng ta”.Cao Khải ngồi đối diện lên tiếng.

Sở Thiên Mặc bỏ hai ngón tay ra, liếc Cao Khải”Không có dự án 14 này thì tập đoàn Sở Thế vẫn tiếp tục lớn mạnh thêm,chỉ là một dự án cỏn con,còn rất nhiều dự án khác đang chờ phê duyệt.Cao Khải, tôi thấy trưởng phòng kế hoạch càng ngày càng mất phong độ,tôi có nên thay người không?Hửm?”.

Cao Khải lạnh cả sống lưng,cười cười”Haha,không nên, không nên,tôi nói sai rồi”.

Con người này nhân lúc anh vắng mặt thì buông thả công việc,không chịu nghiêm túc,quyết định trừ lương, trừ tiền thưởng cuối năm, để Sở Thiên Mặc anh đây chờ xem, lúc đó còn cười được không.Anh nhếch mép khinh bỉ rồi đứng dậy, cả đội cũng đứng dậy theo, không quên dặn dò ”Hoàn tất xong dự án 13 cho tốt, sau đó đợi tôi hai ngày, tôi trở lại đi làm thì lập tức lên kế hoạch hợp tác với tập đoàn JC dự án 15.Giải tán”.

Cả đội cúi chào tổng giám đốc, chờ anh bước ra ngoài thì mới thở phào nhẹ nhõm,Cao Khải hứa với lòng là sau này phải suy nghĩ trước khi nói, miệng còn nhanh hơn não, mém hại chết anh.

Trương phó tổng kêu Tú Ly đứng gần cửa hôm nay có văn kiện gì cần ký thì cứ mang hết qua cho anh.Tú Ly gật đầu một cái rồi cầm giấy tờ ra khỏi phòng họp.Tất cã sau đó cũng giải tán, quay trở lại làm việc.

Trong tập đoàn Sở Thế có quy định nghiêm cấm các nữ nhân viên không được dòm ngó tổng giám đốc, chuyên tâm làm việc cho tốt,muốn dòm thì xin anh, anh đứng lại cho chụp một tấm rồi về nhà nhốt mình trong phòng mà dòm.Sở Thiên Mặc chỉ chơi đùa với các cô gái bên ngoài, phải làm tấm gương sáng cho cả cánh đàn ông trong tập đoàn.

Sở Thiên Mặc mở cửa xe, ngồi vào thấy Lina vẫn còn ngủ thì hôn trộm cô một cái, mở máy xe phóng thẳng về nhà.

Cảnh Luân chở Hiểu Lam về biệt thự riêng thì gọi cho Sở Thiên Mặc, đợi thằng chả bắt máy.

“Sở thiếu đẹp trai phong độ nghe”.Vừa lái xe vừa đeo tai nghe Bluetooth.

“Con cưng của cậu gặp chuyện gì?”.Cảnh Luân hỏi thăm.

“Từ thị dở chứng không hợp tác với con cưng của tôi, tôi đành quăng dự án 14 đó đi”.Không nhắc lại thì thôi, nhắc lại thì Sở thiếu anh càng bưc bội, nhớ ra gì đó, hỏi lại ”Từ thị không phải là của em rể cậu đó chứ??”.

Cảnh Luân trả lời ngay”Đúng vậy, của em rể tôi, có cần tôi nói nó coi lại dự án 14 không?”.

“Đã quyết định bỏ rồi, hai ngày nữa lên kế hoạch tiến hành dự án 15, ai da, lúc đó nhờ Cảnh tiên sinh chiếu cố cho con cưng của tôi chút nhoa”.Sở Thiên Mặc giả giọng con gái rù quến Cảnh Luân.

“Để xem thái độ của cậu sao đã, chưa bắt đầu mà tôi đã muốn hủy rồi.Haha”.

Sở Thiên Mặc sắp mở miệng chửi tay đôi thì Cảnh Luân kịp cúp máy.Lời chưa tuôn đã dội ngược lại, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, đợi tương lai Cảnh Luân có cần tập đoàn Sở Thế của anh hợp tác không, lúc đó trả thù cũng còn kịp.

Hết chương 22

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK