Quán bar Kim Tuế
Sở Thiên Mặc ngồi lủi thủi một góc nốc hết chai này tới chai khác,Lâm Việt cũng đang khó chịu trong người ngửa cổ ra uống, Cảnh Luân cầm ly rượu nhấp từ từ, một người thì bị bồ đá, một người giận dỗi với vợ, còn người cuối cùng mới được vợ tha thứ đã bỏ rơi chồng.
“Tại sao Minh Đan không chịu nghe tôi giải thích??Hức…..Tại sao??!!”.Sở Thiên Mặc đau khổ ôm đầu.
“Đó là vì cậu ngu!!”.Lâm Việt cũng say,nhăn mày trả lời.
“Lam nhi trưa giờ không thèm gọi hỏi thăm tôi gì cả”.Mặt Cảnh Luân phiếm hồng.
Lục Quân mới chở Từ Diên Vỹ về đã lái xe tới đây, thấy ba thằng bạn mấy ngày trước còn vui vẻ bây giờ lại buồn bực, tự chuốc bản thân say khướt đến không biết trời đất, ngược lại với anh dữ vậy.
“Mấy con người này,lát rồi ai hốt về đây??”.Không lẽ anh vác hết ba thằng ra ngoài,Lục Quân ngồi bó tay, lắc đầu ngán ngẫm.
--------------------------------------------Chuyển cảnh------------------------------------------------
Khách sạn thành phố C
Hiểu Lam sáng nhận hợp đồng, nhận kịch bản phim điện ảnh, cô nhìn sơ qua thì bất ngờ thấy tên Đào Anh cũng có mặt trong dàn diễn viên thứ, là kẻ thù của nữ chính.
Tới bật đèn phòng cho sáng, ngồi xuống ghế dựa đọc kịch bản, mai là bấm máy quay,nếu diễn tốt thì trước hai tuần có thể thảnh thơi một chút.
Hiểu Lam hớp miếng nước lọc, nhớ ra cô chưa gọi cho anh, lấy điện thoại chạm vào tên CHỒNG YÊU.
“Lam nhi….”.Cảnh Luân không say như hai người kia, còn tỉnh nhận điện thoại được.
“Anh ngủ chưa??.Nghe giọng anh lạ lạ “.Hiểu Lam chờ anh trả lời.
“Ừm,anh đang uống với tụi Thiên Mặc,Lam nhi, anh nhớ em~”.
“Uống ít thôi,còn phải lái xe, đi về cẩn thận, ngủ ngon”.Hiểu Lam không chờ Cảnh Luân nói đã cúp máy trước,cô còn phải đọc kịch bản.