Tôi thật sự không muốn nói với Tống Nguyệt rằng, thật ra muốn đứng vững trong một công ty, không đơn giản chỉ dựa vào quan hệ là đủ, nếu không có thực lực, cho dù có đứng vững, cũng không thể cắm rễ vào được, chỉ cần một cơn bão thổi qua, dù cho bề ngoài trông có tươi xanh rực rỡ thế nào, cũng sẽ bị nhổ bật cả gốc rễ.
Nhưng tôi đoán là đại tiểu thư chỉ biết ngồi không hưởng thụ thành quả như cô ta sẽ không thể nào thấu hiểu được.
Nên đành thôi, trong cuộc sống giữa con người với nhau, giữ lại ba phần lời, để sau này còn gặp lại.
Tôi chủ động chịu thua chịu thiệt là có sao chứ.
Rồi chúng tôi nhanh chóng đến nơi, vừa xuống xe, Tống Nguyệt không ngừng gọi điện, xem ra chuyến này hai chị em nhà này còn hẹn với người khác nữa.
Lúc này tôi có hơi hối hận, lúc ra khỏi cửa quên xác nhận lại số người tham gia hôm nay với Tống Khởi Minh, khiến bây giờ ngay đến cơ hội nói chuyện riêng cũng không có.
Không biết từ lúc nào Tống Khởi Minh đã đến bên cạnh tôi, đưa cho tôi một chai nước, cười rồi nói rằng: “Xin lỗi, chị ấy đột nhiên bảo là muốn đi chung.”
Tôi nhận lấy chai nước, nói với giọng đầy ẩn ý: “Thật ra nếu chị anh muốn đi chung với anh, anh có thể hủy hẹn với tôi cũng được, tôi chẳng sao cả.”
Thật ra ý tôi muốn nói là: “Anh muốn cùng chị mình ra ngoài lén lút hẹn hò, cớ chi tìm “người bạn gái” không xứng danh như tôi ra đây làm kỳ đà cản mũi? Không thấy tôi chướng mắt sao?”
Tiếc thay, Tống Khởi Minh không nghe ra ý ngầm của tôi, anh chỉ cười, rồi ánh mắt lại hướng tới người đứng cách đây không xa còn đang gọi điện thoại ấy.
Từ góc nghiêng tôi quan sát được, ánh mắt anh ta dành cho Tống Nguyệt, là một ánh mắt gần như chứa đầy tình cảm nồng nàn, quyến luyến, và sủng ái.
Tôi tin ánh mắt con người sẽ không nói dối, lúc nhìn người ấy, nếu ngay đến đôi mắt cũng biết cười, có nghĩa là đã thật sự yêu người đó.
Tống Khởi Minh không thể nào không rõ trái tim mình, nhưng lúc trước anh vẫn theo đuổi tôi, còn thổ lộ tình cảm với tôi, vậy thì chỉ có một cách giải thích, anh ta biêt bản thân không thể nào cùng Tống Nguyệt bên nhau, đồng thời anh ta còn sợ người khác biết được quan hệ giữa anh ta và Tống Nguyệt, nên đành tìm một người bạn gái, một người vợ tốt khoan dung rộng lượng, ví dụ như bạn gái giống tôi đây, như vậy anh ta mới có thể duy trì mối quan hệ bất luân với Tống Nguyệt.
Nghĩ như vậy, tôi lại thấy Tống Khởi Minh hơi ích kỷ, nếu đổi thành một người phụ nữ khác, có thể đã dại dột kết hôn với anh ta, thế nhưng suốt đời này cũng không thể có được tình yêu của anh ta, Tống Khởi Minh hại cả đời của người khác, mà lại cho rằng đây là điểu đương nhiên.
Hiện nay e rằng anh ta đang đào tạo tôi trở thành đại tỷ ngốc như vậy.
Tôi tự cười chế nhạo bản thân, rồi khi ngẩn đầu lên, tôi nhìn thấy xe của Lục Diễn Trạch đang lái qua đây, tôi đã nhận ra xe thể thao màu xanh của anh trước, rồi mới nhìn thấy anh đang ngồi trên ghế lái chính.
Hóa ra, người mà Tống Nguyệt liên lạc từ lúc nãy chính là Lục Diễn Trạch.
Tôi không hiểu, chẳng phải Lục Diễn Trạch biết rõ mối quan hệ giữa Tống Nguyệt và Tống Khởi Minh trước tôi sao?
Với cá tính mạnh mẽ của anh, anh không thể nào trong tình trạng đã biết rõ mối quan hệ ấy mà vẫn chấp nhận duy trì quan hệ với Tống Nguyệt.