Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo - Tô Khiết - Nguyễn Hạo Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vì vậy anh cũng hiểu và biết rõ, anh có thể khuyên nhủ hay giải thích với cô ấy. Nhưng duy nhất lại là không thể ngăn cản được chuyện cô ấy muốn làm.”


Lâm Tiêu siết chặt hai tay buông thõng bên hông, cho nên anh đã thật sự yêu Tô Thanh Anh nhiều đến vậy ư?


“Thần, anh biết rõ Tô Thanh Anh muốn làm gì, vậy anh còn tiếp tục thích cô ta?"



vietwriter.vn



“Đúng thế, không phải anh thích Tô Thanh Anh, mà là anh yêu cô ấy. Em cũng biết anh đã nhớ nhung cô ấy năm năm, anh tưởng rằng cô ấy thật sự không thể trở lại nữa. Nhưng không ngờ ông trời vẫn rủ lòng thương với anh, để anh có cơ hội bù đắp cho cô ấy.”


Nguyễn Hạo Thần nhướng mi nhìn cô ta: “Tiêu Tiêu, anh rất có lỗi với em. Anh chỉ có thể bù đắp cho em về mặt vật chất, em muốn thứ gì anh đều có thể cho em.”


Lâm Tiêu ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, cố nén không để mình rơi nước mắt.


Rốt cuộc cô ta đã làm nhiều điều như vậy là vì cái gì chứ? Là vì động vật chất mà anh nói kia hả?


Bản thân làm nhiều điều cũng chỉ vì anh, cô ta yêu người này cho nên mới bất chấp thủ đoạn làm ra nhiều chuyện như thế.


Để rồi bây giờ anh lại nói với cô ta rằng, chỉ có thể bù đắp vật chất cho mình, vậy còn tình cảm thì sao?



vietwriter.vn



Cô ta đã dành mười năm tình cảm để đổi lấy thứ gì chứ?


Câu hỏi này thật sự khiến người ta đau lòng.


Lâm Tiêu không thèm nhìn anh lấy một cái, xoay người đi ra ngoài.


Giám đốc Hồ gõ cửa bước vào, vừa khéo gặp Lâm Tiêu đang đi ra.


Bà ta thấy vẻ mặt Lâm Tiêu không tốt cho lắm, không phải đã xảy ra chuyện gì, cãi nhau với Tổng giám đốc rồi đấy chứ?


Trông dáng vẻ này rất có khả năng.


Lâm Tiêu làm lơ giám đốc Hồ, đi ngang qua bà ta trực tiếp bỏ đi.


Giám đốc Hồ tiến vào tìm Nguyễn Hạo Thần: “Tổng giám đốc, cô Tô không nhận nhiệm vụ này. Cô ấy nói rằng chuyện này không hề nằm trong phạm vi làm việc của cô ấy, kế hoạch quảng cáo là chuyện của bộ phận Tuyên Truyền, không liên quan đến cô ấy.”


Không có liên quan đến cô ấy à?


Tất nhiên, trong chuyện làm ăn, không có việc gì có thể làm khó có cả.


Muốn cô nhận nhiệm vụ này cũng rất đơn giản.


“Bà nói với cô ấy rằng, nếu nhận nhiệm vụ này, sẽ giảm thời gian làm việc một tháng.


A!


Giảm bớt thời gian làm việc một tháng!


Rốt cuộc, cô Tô phải làm ở tập đoàn của họ bao lâu thế?


Giảm một tháng.


Có vẻ như thời gian còn khá dài đấy.


Quả nhiên sau khi giám đốc Hồ nói chuyện này với Tô Thanh Anh, cô không nói lời nào trực tiếp đồng ý.


Tốc độ đồng ý cũng thực sự khiến người ta phải tặc lưỡi, như thể sợ họ hối hận vậy.


Sau khi Tô Thanh Anh nhận nhiệm vụ thì lập tức hành động.


Bây giờ, cô cần phải hẹn ảnh đế Tần Lâm ra, tuy nhiên điều quan trọng là còn phải nghe ngóng xem người ta có lịch trình hay không. Nếu không có lịch trình thì cô phải sửa lại kế hoạch này một lần nữa.


Ngôi sao đều rất bận rộn, huống chi là ảnh để.


Nhưng mà, Tô Thanh Anh vẫn khá may mắn, ảnh đế đã online.


Hơn nữa, anh ta còn có thời gian, cô lập tức hẹn ảnh đế và người đại diện của đối phương cùng ra ngoài gặp mặt.


Coi như khá may mắn khi liên hệ được, nhưng sợ người ta không có thời gian hay bận lịch. Tuy nhiên, nếu người ta muốn nhận, chắc chắn sẽ nghĩ cách sắp xếp thời gian.


Tô Thanh Anh vẫn rất tự tin với dòng sản phẩm Miss 5. Bao bì khiêm tốn, sang trọng, cực kỳ thích hợp với người đàn ông thành thục trầm ổn như Tân Lâm.


Ngay sau đó, cô xuất phát tới chỗ hẹn, lúc cô liên lạc với người đại diện của đối phương, vừa hay Tần Lâm cũng đang rảnh.


Tô Thanh Anh cảm thấy nhân phẩm của mình bùng nổ, tùy tiện gọi một cuộc điện thoại thăm dò thì đã có thể hẹn được người ta. Đây không phải bùng nổ nhân phẩm thì còn là gì nữa?


Chỗ này là một quán cà phê cao cấp, họ làm tốt công tác bảo vệ sự riêng tư của khách hàng. Nên bình thường có rất nhiều người thích đến đây trò chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK