- ---------------------------------
Vô Tà công tử rất mất hình tượng ngồi co quắp trên mặt đất.
Hắn vô cùng tin tưởng Mãng Yêu dù không chết thì cũng bị thương không hề nhẹ.
Thần Niệm Diệp Hạo cẩn thận từng li từng tí lộ ra.
Rất nhanh Diệp Hạo phát hiện đầu Mãng Yêu đầy những vết nứt như tơ nhện nhưng nó vẫn chưa chết.
Diệp Hạo cuồng hỉ.
Vừa mới nãy hắn còn lo lắng Vô Tà sẽ giết chết con Mãng Yêu này.
Thần Niệm Diệp Hạo biến thành một thanh cương đao vô hình phá nhập vào bên trong Thức Hải của nó.
Cho đến khi con Mãng Yêu này chính thức chết đi Diệp Hạo im lặng không một tiếng động rời đi.
Kỳ thật trên người Mãng Yêu này đâu đâu cũng là báu vật, cầm tới Ngoại Giới bán có thể thu được một khoản tiền lớn.
Nhưng nếu Diệp Hạo mang con Mãng Yêu này đi thì sẽ bị Vô Tà công tử phát hiện ra ngay.
Hiện tại không muốn có xung đột với hắn, Diệp Hạo minh bạch hắn là con người vô cùng tàn nhẫn.
Tên này rõ ràng dùng hai vị Tu Sĩ Tà Đạo kia làm mồi nhử con Mãng Yêu.
Cũng chính vì điều đó Diệp Hạo mới hiểu lý do vì sao Vô Tà lại nửa đường từ bỏ mình. Một là bản thân không đủ yêu cầu với hắn, thứ hai hắn cũng không nắm chắc có thể giết chết mình.
Nhưng hôm nay Diệp Hạo đã có thu hoạch rất lớn là chém chết đầu Mãng Yêu Ích Cốc cảnh tầng ba này.
Đến lúc bản thân hấp thụ hết những dòng năng lượng tinh khiết trong Tiên điện, bản thân hắn có thể tiến vào Kim Đan cảnh.
Nghĩ đến đây, Diệp Hạo nhịn không được cất tiếng cười to.
Sai khi Vô Tà công tử hơi khôi phục một chút liền bay lên không liên tục vượt qua ba dãy núi mới cẩn thận thu dãy núi vào bên trong quạt xếp.
Nhìn khi tức của Mãng Yêu hoàn toàn biến mất Vô Tà cười phá lên.
- 20 phút trôi qua rồi, bản thân chắc đã nhận được ban thưởng, đến lúc đó mình có thể đột phá liền hai cảnh đến Ích Cốc tầng hai a.
Vô Tà cười ha ha nói.
Sau ba ngày, tràng diện bốn phía xung quanh bắt đầu biến ảo, Vô Tà công tử lần nữa tiến nhập vào bên trong không gian Tiên điện.
Nhìn bốn phía tràn ngập năng lượng thuần khiết, ánh mắt Vô Tà công tử sáng ngời.
- Ích Cốc Tầng hai, ta tới đây.
Lấy tu vi của hắn bây giờ mà nói, chỉ cần hấp thu 3-5 phút, hắn có thể đột phá, mà sau khi đột phá, củng cố tu vi một chút thì chỉ cần thêm 2-3 phút sẽ có thể đột phá lần tiếp theo.
Dựa theo tinh toán hắn có 20 phút, bởi vậy, có đủ thời gian đột phá 2 tiểu cảnh giới.
Ôm lấy hi vọng này, Vô Tà công tử cũng không gấp gáp, nhưng thời điểm tu vi hắn chuẩn bị đột phá thì dị biến xuất hiện, hắn phát hiện những khí năng lượng xung quanh đang dần biến mất.
Tình huống gì thế này?
Vô Tà phủi đất trên người đứng lên.
Bị người nẫng tay trên rồi sao?
Làm sao có thể chứ.
Bản thân hắn đã rất cẩn thận, làm sao còn bị người cướp thức ăn từ trong miệng được chứ?
Chẳng lẽ nhất định phải chính tay hắn tự giết con Mãng Yêu này sao?
Vô Tà càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn.
- Đây không phải trộm gà không được còn mất nắm thóc trong truyền thuyết đó chứ?
Trái tim của Vô Tà như đang rỉ máu, mặt khó coi hơn khóc thầm nói.
Hắn hồi nãy còn tưởng tượng đến cảnh bản thân đột phá liền hai cảnh giới.
Kết quả hiện tại còn không vượt qua nổi một tầng.
Bên này Vô Tà đang uất ức gần chết thì Diệp Hạo đang vô cùng sảng khoái.
Diệp Hạo không đột phá ngay mà vận dụng Long Châu và Hãi Hải Bình bắt đầu hấp thu những dòng năng lượng tinh thuần xung quanh.
Trước đó Thanh Đồng Tiên Điện cho 3 phút, hiện tại Diệp Hạo đã có 30 phút.
Gấp 10 lần thời gian.
Nhưng đây cũng không phải thời gian được tăng thêm.
Tốc độ thôn phệ của Long Châu nhanh hơn tốc độ của bản thân gấp 10 lần, mà tốc độ thôn phệ của Hãn Hải Bình nhanh hơn Long Châu hơn 10 lần.
Diệp Hạo rất nhanh phát hiện tốc độ hấp thu của Hản Hải Bình có quan hệ với tu vi bản thân., bới vậy hắn không chút do dự triệu hoán một phân thân, hắn cho Phân Thân tiếp tục khống chế Hãn Hải BÌnh hấp thu năng lượng xung quanh, còn bản thân bắt đầu trùng kích Ích Cốc Cảnh.
So với Vô Tà, Diệp Hạo đột phá cảnh giới còn nhanh hơn.
Điều này là do tu vi của hắn đã đến ngưỡng cửa đột phá, hiện tại chỉ cần hấp thu một chút sẽ có thể thuận lợi đột phá cửa ải cuối cùng.
Tất cả diễn ra một cách vô cùng tự nhiên.
Thời điểm tu vi của hắn đột phá Ích Cốc cảnh tầng một, tốc độ Hãn Hải Bình tăng lên thêm 1 lần.
- Quả nhiên như thế.
Diệp Hạo thấy một màn như vậy, hai mắt hắn nhắm lại bắt đầu củng cố tu vi.
Cơ duyên dạng này không phải muốn có là có được.
Bởi vậy hắn củng cố cảnh giới một chút rồi tiếp tục trùng kích đến cảnh giới tiếp thao.
Đột phá như thế này cũng có chút không ổn nhưng chỉ cần rèn luyện thì cũng không có chuyện gì quá lớn cả.
3 phút sau đó Diệp hạo cảm thấy cảnh giới Ích Cốc tầng một đã hơi vũng chắc, hắn không chút do dự tiếp tục hấp năng lượng chi khí bốn phía.
Long Châu tự động hấp thụ không cần sự điều khiển của Diệp Hạo.
Lần trùng kích này tốn Diệp Hạo 10 phút mới đến được đường biên đột phá, việc này cũng không có biện pháp nào a.
Tu vi càng cao, nhu cầu hấp thụ năng lượng cũng theo đó tăng cao theo.
Bất qua Diệp Hạo vẫn có chút cảm khái những dòng năng lượng đẳng cấp cao ở nơi này.
Cho dù Thượng Đẳng Linh Thạch cũng không có hiệu quả đến như vậy.
Đột phá!
Diệp Hạo không chút do dự lựa chọn đột phá.
Thời gian của lần đột phá này kéo dài lâu hơn một chút bất quá 2 phút đồng hồ sau, hắn vẫn thuận lợi đột phá, sau khi đột phá, tốc độ hấp thu của Hãn Hải Bình tiếp tục tăng lên thêm một lần nữa.
Nói cách khác, tốc độ hấp thụ của Hãn Hải Bình 1 phút bây giờ bằng 4 phút trước đó.
Diệp Hạo không lựa chọn tiếp tục đột phá nữa.
Nếu tiếp tục đột phá sẽ tạo rất nhiều bất ổn cho căn cơ sau này, điều hắn nên làm bây giờ là rèn luyện và củng cố tu vi bản thân cho thật vững chắc đã.
Hiện giờ hắn còn mười mấy phút.
Diệp Hạo bắt đầu dẫn những dòng khí năng lượng tinh thuần gột rửa Nhục Thân hắn, rèn luyện căn cốt.
Không thể không nói đây là một hành vi vô cùng xa xỉ.
Nhưng những năng lượng này không dùng thì cũng phí mất thôi.
Theo sự tiêu tán của năng lượng tinh thần xung quanh, Diệp Hạo hiểu rõ đã đến giờ rồi.
- Thằng nhãi con kia, ngươi tính hút sạch toàn bộ năng lượng khí của Thanh Đồng Tiên Điện à?
Lúc này, một lão giả mặc Đạo bào xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.
- Tiền bối.
Diệp Hạo vội vàng đứng lên.
Vị này hẳn là chủ nhân của Thanh Đồng Tiên Điện.
- Ngươi không cần khẩn trương, dù sao đây cũng là cơ duyên của ngươi.
Lão giả cười nói.
- Còn nữa, Thái Sơ Tử Khí vốn do ta lưu lại cho các ngươi, ai có năng lực thì cho người đó cầm đi.
Diệp Hạo ngại ngùng cười cười.
- Ngươi biết hay không, bây giờ đang có rất nhiều người đang chờ đợi ngươi đó?
- Ý người là?
Khuôn mặt Diệp Hạo mờ mịt hỏi.
- Bởi vì ngươi bây giờ không kết thúc ở đây, các Tu Sĩ khác không thể tiến vào cửa ải tiếp theo được.
Lão giả nói đến đây Diệp Hạo phát hiện cảnh sắc xung quay ngay lập tức biến đổi, tiếp đó xung quanh Diệp Hạo xuất hiện một tòa núi lớn.
Mà bốn phía, vẻ mặt đám Tu Sĩ đúng xung quanh hiện ra thần sắc mờ mịt.
Diệp Hạo liếc mắt đã thấy được Đường Phiên Phiên.
Bởi vì nàng đang đứng cạnh hắn.
- Phiên Phiên.
- Diệp Hạo
Thời điểm Đường Phiên Phiên thấy Diệp Hạo, vô cùng mừng rõ lẫn ngạc nhiên mà nhào vào trong lòng hắn.
- Công tử.
Thanh Thanh, Mặc Mặc, Đường Đường tam nữ đang phía xa cũng vội vàng chạy đến.
Diệp Hạo nhìn thấy tam nữ bình yên vô sự, trong lòng vô cùng cao hứng.
Trước đó hắn vô cùng lo lắng cho Đường Phiên Phiên, Mặc Mặc, Đường Đường.
Thanh Thanh am hiểu chiến đấu nên Diệp hạo cũng không lo lắng cho nàng lắm.
- Sớm biết thế, tôi đã mang Niên Niên các nàng mang tới đây a.
Lúc này Hiểu Minh từ xa tiến tới, hắn nhìn tu vi tứ nữ tịnh tiến trong lòng hâm mộ không thôi.
Diệp Hạo nhìn Hiểu Minh một cái rồi ngẩn ra.