• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 



-Thiên Kỳ…em nhớ anh quá.



Ngọc Mai chạy lại ôm cổ hắn, thúc thích. Hắn cử tưởng mình
đang nằm mơ giữa ban ngày, ngay cả mơ mà Ngọc Mai cũng ám hắn thế này chắc chết
sớm.



-Nhớ em quá à?



-Bỏ ra



Hắn giờ mới thức tỉnh, con người trước mặt thận sự không
phải mơ,cô ta thật sự đã trở về. Nếu lúc trước thì hắn rất vui nhưng giờ thì
không còn chút cảm giác.



-Tôi kêu cô bỏ ra.



Hắn quát.



-Xin lỗi mà… không phải em đã về rồi sau.



Hắn đẩy ả ra, tay nắm chặc tay cô ta,như muốn bóp chết cô



-Đau em..



-Cô biến khỏi nhà tôi ngay.



-Không em sẽ ở lại đây.



-Cô…. Mặt…



-Anh tính bảo em mặt dày ư? Không phải lúc trước anh nói rất
thích mặt dày như em à..



Ngọc Mai cười trừ nhìn hắn.



Hắn bỏ tay Ngọc Mai ra, đùn đùn đi lên lầu,đóng cửa cái Rầm



không thèm để ý đến
nó, Nó nãy giờ đứng phía sau mà đau lòng, không phải người trước mặt nó là Ngọc
Mai mà hắn từng nhắc đến đấy chứ? Cô ta không phải đã bỏ hắn mà đi sau? Sao giờ
còn quay lại? Cô ta tính lối lại tình xưa lại với hắn ư?



-Chuyện gì vui vậy?



Nhỏ và anh cũng từ trên lầu đi xuống khi thấy hắn giận giữ
đóng cửa.Vừa bước xuống anh đã nhìn thấy Ngọc Mai, làm anh cũng như hắn không
tin nỗii người trước mặt là Ngọc Mai.



-Ngọc Mai..



Câu nói của anh làm nó và nhỏ mở to mắt nhìn nhau, không ngờ
ngay lúc nó và hắn đang rất hạnh phúc thì cô ta lại trở về. Nó rất hoang mang, Ngọc
Mai đã trở về, nó có phải đã trở thành kẻ thứ ba chăng? Nó phải thật sự buông
tay hắn,trả hắn lại cho cô ta?



-Anh Quân…. Lâu quá không gặp…..

Ngọc Mai chạy lại ôm Minh Quân



-Ừ… sao em lại về đây



-Tại sao em không thể về đây chứ? Dù gì đây  cũng từng là nhà em và Thiên Kỳ mà?


-Ờ…em hai năm qua sống như thế nào, tại sao......



Anh là đang đề cặp đến việc tại sao năm xưa không dưng Ngọc
Mai lại bỏ rơi hắn.



-Vẫn tốt… em sẽ ở lại đây,,,,còn chuyện đó…………



Ngọc Mai đứng dậy,than thở rồi bỏ lên lầu, mọi thứ với cô
nơi này quá quen thuộc,vì cô từng sống ở đây những ngày hạnh phúc nhất với hắn
mà.



-Em ở đây ư?



Anh ngạc nhiên , không biết Ngọc Mai về đây là có ý gì? không phải đã đi rồi sau,khi
không lại quay lại ngay vào lúc thằng bạn thân của anh chịu bỏ đi quá khứ,mà làm lại từ đầu.



-Đương nhiên.







Trong khi hai người này nói chuyện
với nhau thì nó và nhỏ đã lặng lẽ lên lầu ,nhỏ kể hết cho nó nghe mọi chuyện của
hắn. Nó lo lắng không biết phải làm sao? Có khi nào hắn chọn làm lại với Ngọc
Mai,, còn nó………. Nó nghĩ đến đây thì không còn dám nghĩ nữa. Nó sẽ tin
hắn,tin vào tình yêu của hắn dành cho nó, tin vào bản thân mình.





Hôm nay là đầu tuần,tụi nó phải đến trường như mọi khi. Hắn
sáng sớm đã không có mặt ở nhà rồi. Làm Ngọc Mai điên hết sức, thức dậy muốn
cùng hắn lại trường không ngờ hắn đi mất tiêu. Những người làm trong nhà khi
thấy cô đều hoảng hồn, lâu lắm không thấy cô hiện diện trong nhà, nên có chút
ngạc nhiên. Mọi người trong nhà bắt đầu bàn tán, nhiều người nghĩ có lẽ cậu chủ
và cô Mai đã trở lại như xưa rồi, họ cũng có chút mừng cho cậu chủ của mình.



………..Tại Trường..



Đám người ăn không ngồi rồi lại xúm nhau nhiều chuyện. Tụi
nó trong lớp cũng không  mấy quan tâm cho
lắm, hắn và nó từ hôm qua đã không ai nói với ai câu nào,mỗi người theo đuổi
những suy nghĩ riêng.



Nó buồn quá nên đi vòng vòng trường cho đỡ buồn thì….



-Á…đi đường kiểu gì vậy trời?



-Em có sao không?



Nó té cái rõ đau,khi nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của ai đó, nó
liền ngẩn lên, ôi không anh chàng này đẹp trai quá đi mất.



-Em có bị làm sao không?



-Thử té đi rồi biết? hỏi dư thừa.



Nó lấy lại bản chất nghịch ngợm của mình, với suy nghĩ đẹp
trai bề ngoài chưa hẳn đã tốt, giống cái bản mặt của hắn vậy đó? Mới gặp lại
bạn gái cũ đã không thèm điếm xỉa đến nó,thật tức quá đi mất.



-Xinh đẹp thế mà  hung
dữ, coi trừng”ế” chồng nha em



-Tôi có “ế” hay không kệ tôi, Đúng rõ nhiều chuyện.

-Em rất thú vị... anh thích em rồi nha.

-Điên chết được..khi không gặp thằng khùng



Nó mặt kệ cái thằng cha khùng đó,mà đi lên lớp luôn, thật
mất hứng mà.

--Keng…..keng…keng…


Tới giờ vào lớp,bà phù thủy lớp nó lại ỏng a ỏng ẹo bước lên
lớp.



-Chào các em..hôm nay lớp ta lại có thêm 2 bạn mới.



-Ai vậy cô.-Hs1



-Nam
hả cô,… đẹp trai không cô....-Mấy đứa nữ trong lớp mắt long lanh nhìn bà phù thủy





-Mê trai gớm.



Mấy đứa nam trong lớp trề môi.



-Tụi mày muốn chết à.



Mấy đứa nữ xắn tay áo lên làm mấy thằng nam lép dế.



-Gái hả cô…xinh bằng cô không cô



Nói là vậy chứ, thấy
gái là tụi con trai trông lớp cứ như mèo thấy mỡ. Còn dám nói móc bà phù thủy nữa chớ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK