Tôi đang định bắt lấy Bắc Đẩu Huyền Ngư để xem tình hình thì nghe tiếng “meo” đe dọa.
Nhìn thấy ông cụ cũng trong phòng đi ra, con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng trên tay đột nhiên nhảy xuống, bóng người màu đen như một cơn lốc xoáy chặn chân Tống Tâm.
Con mèo nhe răng và giơ móng vuốt chặn tro tàn của những tờ tiền vàng này, đôi mắt màu vàng khè, tỏa ra tia sáng sắc bén.
Lúc này, Bắc Đẩu Huyền Ngư đã nhập vào cơ thể tôi.
Tôi chỉ nhìn thấy rất nhiều hồn ma sơ sinh màu xám xịt bên cạnh chậu đồng đốt tiền vàng. Những con ma này vây quanh tiền vàng trong chậu đồng, tham lam hút lấy hút để, miệng thở ra hắc khí.
Những thứ nhỏ bé này đã bị con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng làm cho hoảng sợ đến mức bỏ chạy.
Thậm chí còn có một con ma chạy chậm bị móng chân của con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng bắt được. Hồn ma nhỏ xíu vùng vẫy la hét dưới bàn chân của con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng.
Con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng như đang vờn chuột, nghịch ngợm trêu đùa hồn ma nhỏ bé này bằng những móng vuốt sắc nhọn của nó.
Đầu móng vuốt thậm chí có thể xuyên qua hồn ma kia, để lại vết máu đỏ loang lổ trên mặt đất. Hồn ma bé nhỏ sợ hãi phát điên, gào thét giãy giụa không ngừng.
Nhưng con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng hoàn toàn không đếm xỉa gì đến nó, chỉ tập trung chơi đùa.
Tôi cho rằng trên người Tống Tâm có quá nhiều âm khí nên mấy hồn ma nhỏ này mới thích vây lấy Tống Tâm để hút tro trong chậu đồng. Muốn đánh giá một người có thể chất âm tính hay không, trên thực tế cũng có thể nhìn ra từ việc đốt tiền vàng.
Người Nam Công có phong tục đốt tiền vàng cho tổ tiên trong những ngày lễ tết và đầu năm mới, đám cô hồn dã quỷ ở xung quanh cũng ít được thờ cúng. Nhân lúc này, chúng sẽ chạy đến chầu chực, gặp phải người nào âm khí nặng thì chúng sẽ tiến sát lại gần.
Do hấp thụ tro trong chậu nên nhìn trông giống như đang ném tro vào những người này.
Trong tình huốngnày, con người rất dễ bị những thứ không dễ thấy quấn lấy, cách tốt nhất đối với những người bình thường là nịnh nọt lấy lòng rồi chửi đuổi chúng đi.
Những nhà nào nuôi một con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng trong nhà, thì nó sẽ bảo vệ chủ nhân khỏi những thảm họa bất cứ lúc nào.
“Thưa thầy, Sao… sao con mèo này lại ở cùng thầy?” Tôi nhìn con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng đã chơi chán, híp mắt quay về bên chân ông cụ, còn dụi đầu vào mắt cá chân ông cụ nũng nịu.
“Thầy nuôi nó.” Ông cụ nói thản nhiên như một điều rất đỗi bình thường.
Con mèo tinh ranh vô cùng, dường như nó hiểu được lời ông cụ nói, khoái chí cất tiếng kêu “meo meo.” Nó ưỡn ngực hiên ngang, tỏa ra khí chất lạnh lùng ngạo nghễ.
Hồn ma mà con mèo đang vờn dưới chân lúc nãy đang hấp hối và cuống quýt bỏ chạy.
Ôi trời ơi, tình huống đảo ngược nhanh quá nhỉ?
Con mèo này không phải là kẻ giết chim đích thực sao?
Tôi ngạc nhiên hỏi: “Thầy không ghét nó à?”
“Ghét chứ, nhưng thầy không thể chịu được khi nhìn con vật này đi loanh quanh kiếm thức ăn, để rồi cuối cùng mọi người đều la hét và đánh đập.” Ông cụ bế con mèo Nguyệt Linh Kim Đồng trên mặt đất lên và sải bước vào phòng, “Tiểu Tâm còn phải đốt tiền vàng một lúc nữa mới xong. Con ở bên không tiện, hãy theo thầy vào trong trước.”
Cô ấy đang đốt giấy cho tổ tiên nhà họ Tống, chắc chắn là tôi không tiện ở bên, nên bèn đi theo ông cụ vào nhà. Tống Tâm không chịu làm nữa, cô lập tức đứng phắt dậy, hậm hực nói: “Cháu cũng muốn vào, ông ơi… cháu biết, hôm nay ông sẽ lại kể chuyện cho chúng cháu nghe. Cháu đốt tiền vàng ở đây thì sẽ bỏ lỡ nhiều lắm…”
“Bảo cháu đốt thì cháu cứ đốt đi. Sao mà càu nhàu nhiều thế?” Ông cụ sốt ruột bảo.
Nhưng tôi hiểu ý của ông cụ, Tống Tâm đốt tiền vàng có thể giúp cô ấy tích âm đức. Cũng có thể là phúc báo, phúc lộc vì hiếu thảo với tổ tiên.
Vì vậy nên tục đốt giấy cúng tế trong các dịp lễ tết vẫn rất cần thiết.
Sau khi vào nhà, ông cụ ngồi trên ghế bành với vẻ mặt bình thản như thường ngày.
Giống như khi còn bé, tôi đi tới chỗ ông cụ đấm lưng bưng nước để nịnh nọt.
Thế nhưng con mèo kia đã nhảy lên bụng ông cụ và cuộn mình như một quả bóng nằm hết sức thoải mái. Đôi mắt nó nheo lại nhưng sâu trong đôi đồng tử màu vàng vẫn ẩn chứa sự thù địch khó giải thích.
Ông cụ tắt đài đang phát vở tuồng trong phòng, chậm rãi nói: “Hôm nay, thầy sẽ kể cho con nghe một số điều về tổ tiên của phái Âm, để con được biết về giáo phái của chúng ta.”
Trên thực tế, tôi cũng từng nghe những điều này khi còn nhỏ.
Nhưng theo thời gian nhiều thứ đã bị lãng quên, cũng có một số đến nay vẫn còn nhớ. Tuy nhiên, khi còn nhỏ, tôi không muốn gia nhập và trở thành một đệ tử của phái Âm, vì vậy nên ông cụ không nói cho tôi biết một cách tường tận và hệ thống.
Người ta nói rằng phái Âm bắt nguồn từ thời nhà Chu.
Các bẫy ngầm trong lăng tẩm nhà Chu được tổ tiên của phái Âm xây dựng. Do mới thành lập nên còn nhiều thiếu sót, đặc biệt là phương thức canh giữ lăng mộ rất máu me và tàn khốc.
Thông thường, những người thợ thủ công của phái Âm sẽ chọn những ứng cử viên phù hợp để giết chết rồi bôi mỡ xác chết lên môi họ. Để linh hồn được phong ấn bên trong xác chết, rồi đào một cái hố đem chôn rồi lấp lại.
Trong hố còn có các vật tuẫn táng như thú rừng, ngựa chiến để tăng thêm sức mạnh cho quân khi xung trận. Thời cổ đại cũng có thói quen trưng bày mãnh thú, rất nhiều thú hoang được đem đi chôn cùng trong các lăng mộ.
Sử dụng như một đội quân âm phủ để trừng phạt những kẻ trộm đến lăng mộ.
Ngoài ra, còn có các cơ chế chống trộm như hạ cổ, niệm phép. Và có thể điều khiển một số vật thể thuộc tính âm, chẳng hạn như nuôi côn trùng trong nước suối trong lăng mộ.
Hoặc đổ thủy ngân lên các đồng nam đồng nữ, đặt trên lối đi trong lăng mộ, rồi dùng oán khí để ngăn những kẻ trộm mộ vào.
Những kỹ năng độc đáo này của phái Âm không dễ gì thực hiện được, và chúng cũng rất tàn nhẫn. Vì vậy nên chỉ được dùng để phối hợp và trợ lực cho các mũi tên độc, cát lún, thủy ngân của các thợ thủ công thuộc phái Âm.
Đến thời Tần và thời Hán mới là thời điểm phái Âm được trọng dụng nhất.
Phải nhắc đến một thời lúc nào cũng thấy lăng mộ Tần Thủy Hoàng xuất hiện trên truyền hình.
Vào thời điểm đó, không dùng vật tế sống, mà sử dụng những bức tượng gốm. Cách làm rất đơn giản đó là triệu hồi hồn ma U Đô và phong ấn vào các bức tượng nhỏ để canh giữ cổng lăng mộ.
Thành phố Tây An ngày nay là kinh đô của nhà Tần và nhà Hán trước đây.
Người ta nói rằng tất cả các ngôi mộ đều bị cướp bóc và khai quật, nhưng lăng mộ của Tần Thủy Hoàng và Võ Tắc Thiên vẫn nguyên lành. Lăng mộ của Võ Tắc Thiên là câu chuyện sau này, còn lăng mộ của Hoàng đế Tần Thủy Hoàng được cất giấu trong dãy núi Li Sơn bằng thuật phong thủy tàng long của phái Âm.
Ít ai có thể phát hiện ra rằng vị trí này chỉ mới được chính thức xác định trong vài năm trở lại đây.
Chỉ sau khi xác định được vị trí, đầu tiên nhóm khảo cổ trong nước có ý định mở lăng mộ, nhưng dường như có điều gì đó nguy hiểm ẩn giấu bên trong lăng mộ này.
Rất nhiều biến cố đã xảy ra khi họ chỉ mới thử tiến vào lăng mộ.
Cuối cùng, thực sự bất đắc dĩ mới phải đồng ý để những người Mỹ mang súng đạn thật tiến vào. Sau đó, nhận thấy cũng không thành công, dù không có thứ gì đối đầu trực diện.
Nhưng hễ đưa các loại dụng cụ đo lường và những thứ tương tự đến gần là bị hỏng.
Điều ghê rợn hơn nữa là khu vực này rất rộng, có diện tích lên tới 560.000 km vuông. Khi đi bộ trên mặt đất phía trên lăng mộ rất hay xảy ra hiện tượng ma bịt mắt.
Tóm lại, tôi nghe nói rằng có một vài khách du lịch đi ngang qua và đã biến mất, cuối cùng họ được tìm thấy ở gần sa mạc Đôn Hoàng. Người thì không sao, chỉ bị mất nước trầm trọng, truyền nước mấy ngày mới giữ được mạng.
Khi được hỏi chuyện gì đã xảy ra thì họ không trả lời được, điều đó có nghĩa là họ đã quên hết sạch.
Như ông cụ nói thì đây là trận pháp ma bịt mắt mà phải Âm của họ đi trước trận âm binh. Chỉ cần dạo một vòng quanh đây, sẽ rất dễ bị hinh ảnh khúc xạ của cảnh vật xung quanh làm cho bối rối.
Đây mới chỉ là trận pháp ngũ hành bát quái đơn giản nhất, lấy cây cối núi đá xung quanh làm cốt lõi của đội hình.
Giống như việc trồng cây hòe trong núi sâu rừng thẳm, sắp xếp cây hòe thành trận pháp. Một khi hồn ma lọt vào bên trong đó thì đời đời kiếp kiếp nó sẽ không bao giờ có thể chui ra được.
Cách duy nhất là chặt hết số cây gỗ này đi.
Nếu có thể vượt qua chướng ngại này, khi vào lăng mộ thi đầu tiên sẽ gặp phải không khí âm u ngàn năm bên trong. Loại khí này tương tự như không khí ở U Đô, nếu người sống hit vào nhiều thi dần dần sẽ hít vào nhiều và thở ra ít.
Trong trường hợp nghiêm trọng, trên cơ thể sẽ có hiện tượng viễn thành xác chết, ngay cả khi có may mắn thoát được ra ngoài.
Sau khi hít phải bao nhiêukhí âm u ám, vận may sau này cũng sẽ không tốt, xui xẻo hết mức có thể.
Âm hà là nơi nuôi nhiều Bắc Đẩu Huyền Ngu. Đi qua Âm hà mới đến đội hình âm binh bên trong lăng mộ, sau khi phá được đội hình, cũng chưa chắc đã vào được lăng chính.
Trong lăng mộ toàn những cây đèn trường minh được làm hoàn toàn từ cơ thể người cá.
Người cả vốn có thuộc tỉnh âm, oán khí rất nặng, sau khi chết biến thành ngọn đèn. Chất mỡ trong cơ thể được dùng làm chất đốt cho đèn sáng rất lâu, ít tốn kém hơn dầu thông thường, nên được gọi là đèn trường minh.
Khi ông cụ nói vậy, tôi đã nổi da gà.
Tổ tiên của phái Âm thật sự lợi hại, chẳng trách gì bấy lâu nay không người nào có thể vào được lăng mộ từ hơn hai nghìn năm trước.
Không phải người bình thường nào cũng có thể vào được với tầng tầng lớp lớp bảo vệ như vậy.
Sau khi nói về các lăng mộ của nhà Tần và nhà Hán, ông cụ bắt đầu nói đến triều đại nhà Đường và nhà Tống.
Nhà Đường và nhà Tống chiến chinh loạn lạc liên miền, hai phải Âm Dương người tám lạng kẻ nửa cân. Nhà họ Tống bắt nguồn từ đời Tống, họ này do hoàng đế ban cho.
Thông thường khi được ban họ đều được ban theo họ vua là họ Triệu.
Tuy nhiên, bởi vì thợ thủ công có địa vị thấp, không được tính vào hàng tam giáo cửu lưu, nên chỉ có thể được đặt cùng một họ với tên quốc gia. Điều này cho thấy các hoàng đế của triều đại nhà Tống đã trọng dụng các thợ thủ công của phái Âm nhiều như thế nào. Tuy nhiên, thợ thủ công của phái Âm được trọng dụng vì hoàng cung nhà Tống rất chăm chỉ và tiết kiệm, phương pháp chế tạo lăng mộ của phải Âm không tốn vàng bạc nên rất được ủng hộ.
Về phần phải Dương, thời đại vinh hiển nhất là vào thời Đường.
Người đời Đường giàu sang phú quý, tưởng của lối đi lăng mộ được làm đá kim cương, vô cùng kiên cố!
Nói đến đây, ông cụ cũng nhân tiện đề cập đến một loại bẫy gọi là Long hỏa lưu ly đỉnh.
Nhìn thấy Tống Tâm từ từ đi vào, ông cụ bèn đổi chủ đề, kể cho tôi nghe chuyện Liêu Trai. Khi Tổng Tâm đốt tiền vàng, tàn tro bảm đầy mặt cô ấy, vậy nên lúc này cô ấy đang dụi mắt khó chịu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy trắng bệch, vẻ mặt mệt mỏi, thực sự khiến tôi cảm thấy chạnh lòng.
“Ừ, truyện da mỹ nhân kể về hồi còn ông trẻ, trong một lần đi tàu ông đã gặp một cô gái vô cùng xinh đẹp… Ông cụ cũng thật là gian xảo, chuyển sang câu chuyện tiếp theo với vẻ thản nhiên như không.