Gã đạo sĩ mặc lam bào hạ xuống một tảng đá thật lớn phía xa, quan sát đám tu luyện giả, xem xét kỹ ba người, môi khẽ mấp máy nhưng cho dù có thính tai cũng không thể nghe thấy thanh âm.
Ba người này đều có tu vi sư giai, trong đó một người có tu vi sư giai hậu kỳ, hai người còn lại là sư giai trung kỳ, ba người đều khí định thần nhàn, trông lại có vài phần phong phạm của bậc cao nhân.
Nghĩ đến bọn họ hẳn là quản sự do Thiên Hà Tông phái đến để tuyển nhận tán nhân.
Ánh mắt của Lâm Khiếu Đường khẽ nhúc nhích, nguyên thần phóng xuất, liền biết nguyên do, xung quanh ba người vốn có một tầng cách âm bằng nguyên lực, bất quá việc này đối với Lâm Khiếu Đường không có nhiều tác dụng, lời đối thoại của ba người mỗi câu đều lọt vào tai hắn.
"Ngô sư huynh, lần này người không ít a! Lần chọn người năm năm trước thậm chí một trăm người cũng không được a."
Tên thanh niên sắc mặt trắng nõn hơi kinh ngạc nói.
"Năm năm trước, náo loạn vẫn còn, người có tu vi hơi yếu đều tìm cách tránh xa, cho dù có nhập vào các môn phái thì cũng bị đưa đi làm pháo hôi, hiện nay náo loạn đã được dẹp yên, thêm nữa khi vào các môn phái có khả năng thu được nhiều tài nguyên cho tu luyện, tự nhiên người đến đây gia nhập phải nhiều hơn."
Đứng giữa ba người chính là trung niên nhân nhìn qua khoảng hơn bốn mươi, liếc mắt nhìn đông đảo tu luyện giả phía dưới, ánh mắt sáng như đuốc.
"Nhiều người mà thôi, không hẳn đã chọn được, lần trước tuy rằng nhân số không nhiều lắm, thế nhưng bởi vì lý do náo loạn, dám đi lại du đãng trên đại lục nhiều ít cũng có chút điểm bản lĩnh, hơn trăm người thế nhưng chỉ một phần năm số đó là hợp cách, ta xem lần này người tuy nhiều, thế nhưng thật giả lẫn lộn trong đó cũng không ít, chỉ sợ cũng không tuyển được bao nhiêu."
Một người khác khoảng hai sáu, hai bảy tuổi, chính là thanh niên cao gầy khinh thường nói.
Thanh niên mặt trắng lãnh đạm nhìn một chút xuống phía dưới đông đảo tu luyện giả, lắc đầu nói:
"Lẽ nào thật muốn dựa theo lời trưởng lão phân phó mà làm? Nói vậy, ta xem ở đây có khoảng hai ba mươi người hợp cách chỉ tính là không tệ mà thôi."
Thanh niên cao gầy khinh miệt nhìn phía dưới nói:
"Như vậy là bắt buộc phải nhận một lũ phế vật vào phái hay sao? Lãng phí tài nguyên không nói, còn làm cho người ta nhìn thấy mà khó chịu!"
Thấy vậy trung niên nhân sắc mặt thay đổi, không đồng ý nói:
"Trưởng lão tuy rằng phân phó xuống chúng ta thà rằng thiếu mà tốt còn hơn, vô dụng thì phải đuổi đi, thế nhưng cũng không nên coi thường những người tu luyện cấp thấp này, các ngươi chớ quên rằng ba mươi năm trước chúng ta tuyển nhận chính là Lý Thái sư đệ, hôm nay đã đạt tới đại sư giai sơ kỳ, chỉ dùng ba mươi năm là đã vượt lên trước chúng ta đã có sáu bảy mươi năm khổ tu, Lý Thái sư đệ lúc mới nhập môn cũng chỉ có tu vi vệ giai hậu kỳ a."
Thanh niên mặt trắng hơi có vẻ bất bình nói:
"Lý Thái sư đệ cũng coi như kỳ nhân đi. Rõ ràng chỉ là tứ nguyên môi thể chất thế nhưng nhập môn lại được trưởng lão nhìn trúng. Kiểm tra lại nguyên môi mới phát hiện ra là người ẩn tính "thực ngũ nguyên môi". Ba mươi năm trước nếu không có ba người chúng ta tuyển nhận, lại thêm trưởng lão không tiếc tâm huyết bồi dưỡng chỉ sợ Lý Thái sư đệ hiện tại hẳn là đang ở nhà làm ruộng a."
Cao gầy thanh niên chỉ hừ nhẹ một tiếng không nói gì. Tựa hồ Lý Thái không được hảo cảm cho lắm, đối với lời nói hai vị đồng môn sư huynh đệ không đồng ý nhưng cũng không thể phản bác. Đành phải coi như không.
"Dư sư đệ hay là chúng ta hạ thấp tiêu chuẩn một chút, cấp cho những người đã đạt vệ giai trung kỳ và sơ kỳ một lần cơ hội có thể nhập môn."
Trung niên họ Ngô trưng cầu ý kiến nói.
Bởi vì chuyện Lý Thái làm tâm tình có chút khó chịu, thanh niên cao gầy vừa nghe Ngô sư huynh coi trọng chính mình như vậy. Trên mặt nhất thời lộ vẻ tươi cười gật đầu nói:
"Tất cả đều do Ngô sư huynh định đoạt."
"Tốt lắm! Chúng ta ba người cùng nhau xem xét..."
Trung niên họ Ngô còn nói tiếp, bất quá Lâm Khiếu Đường cũng không hứng thú lắng nghe. Thu hồi nguyên thức, nhìn thoáng qua gã đại hán bên cạnh. Hơi lui một bước.
Lâm Khiếu Đường đứng ở phía sau Hùng Thiên Bình. Hơi nhắm mắt giống như đang nhập định. Trên người hơi khống chế nguyên lực ổn định tại sĩ giai sơ kỳ mạnh hơn một chút. Nghĩ đến chỉ cần bảo trì trạng thái này nhập môn hẳn là không thành vấn đề gì.
Ba gã quản sự Thiên Hà Tông cũng không vội bắt đầu, mà ngồi lại tảng đá phía trên bắt đầu nhập định, chí ít nhìn qua là như thế.
Qua ước chừng hai thời thần, lại có không ít tán nhân từ bốn phương tám hướng vọt tới, sơ qua có nhiều hơn hai trăm người.
Ngay lúc đông đảo tu luyện giả không nhẫn nại được nữa thì tảng đá lớn phía trước đột nhiên sáng mờ chợt lóe, tảng đá thật lớn tự nhiên biến mất không thấy tung tích, thay vào đó là một tòa đình bát giác màu đỏ thắm, phía sau đình là một dãy nhà cao cửa rộng, phía sau cửa là một con đường mòn bậc thang trải dài đi tới, cuộn qua trong lòng núi, liếc mắt không thấy đầu tận cùng.
Ba gã quản sự không động đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người khoảng ba trượng, ánh mắt ba người hữu thần nhìn quét qua toàn trường, không ít tu luyện giả đều vô thức tránh né ánh mắt của họ, ai cũng phảng phất như thấy mình bị nhìn thấu tất cả.
Thanh niên cao gầy họ Dư cùng thanh niên mặt trắng bên cạnh liếc mắt nhìn nhau một cái, người sau làm một động tác thủ thế, thanh niên họ Dư cũng liền mở miệng nói:
"Nếu tất cả đã tề tụ tại đây, mục đích tất nhiên là hiểu rõ, đơn giản chính là tiến vào bổn phái để tìm được cơ hội tu luyện tốt hơn. Lát nữa khi Ngô sư huynh giảng giải quy tắc, các người cần phải nghe cho cẩn thận, nếu không nghe minh bạch mà rớt tuyển vậy chỉ có thể tự mình hối hận mà thôi."
Chúng tu luyện giả còn đang trong bộ dáng tản mạn lúc này cũng làm ra bộ dáng chăm chú lắng nghe, chỉ sợ thiếu mất một câu một chữ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ngô sư huynh nhìn lướt qua mọi người, gật đầu nói:
"Bản tông từ mấy trăm năm trước tới nay, cứ cách năm năm lại hướng bên ngoài tuyển nhận một ít đệ tử, tuy mỗi lần tiêu chuẩn có khác nhau, nhưng đại thể phương hướng là như nhau, mọi người hẳn cũng đã nghe nói, bây giờ cũng không nói tỷ mỉ nhiều nữa, phía dưới ai chưa đến sĩ giai tu vi hoặc giáp ngũ nguyên môi thỉnh ra khỏi hàng."
Nói vừa xong trong đám người lập tức có chút rối loạn.
Thử nhìn tựa hồ muốn đem người phù hợp yêu cầu tìm ra, chỉ chốc lát liền đi ra bốn nam hai nữ.
"Các ngươi đi theo Dư sư đệ, hắn phụ trách xét duyệt các ngươi!"
Trung niên họ Ngô vừa nói rồi liếc nhìn đám người.
Thanh niên cao gầy chạy tới trước mặt sáu người, tay ném ra, một cây khô mộc trong nháy mắt lớn lên, ước chừng bằng một thân cây thì dừng lại.
"Các ngươi đi lên đi, ta mang các ngươi đến chỗ tiến hành trắc thí, không hợp cách người ta sẽ đem các ngươi đuổi về."
Thanh niên cao gầy phất tay ra hiệu nói.
Sáu gã tu luyện giả đối mặt nhìn nhau, cũng không có nhiều do dự liền cùng nhau bước lên khô mộc, thanh niên cao gầy lập tức theo sau bước lên trên, không động đậy, khô mộc liền hướng chân trời bay đi, tạo thành một đạo ánh sáng mờ rồi dần dần tiêu thất.
"Không biết trong chư vị không có thực ngũ nguyên môi, xin mời ra khỏi hàng, trắc thí không tồi thì có thể trực tiếp gia nhập vào bản phái, lại có các trưởng lão đích thân chỉ đạo, may mắn thậm chí có thể được thu nhận làm môn đồ."
Trung niên họ Ngô với bộ dáng mong đợi nhìn mọi người nói.
Nửa ngày trời không có người nào bước ra khỏi hàng, tất cả mọi người mắt to trừng mắt nhỏ, Ngô sư huynh cũng chưa từ bỏ ý định, lấy ra ma thạch chuyên dụng để trắc thí hết một lượt cũng không có kết quả, tiếc nuối lắc đầu, lại nói:
"Phía dưới mời những người đã đạt sĩ giai sơ kỳ bước ra ngoài, các ngươi đi theo Trần sư đệ đi, chỉ cần trắc thí xác nhận nguyên lực thuộc tính bình thường, thân phận không có vấn đề liền có thể gia nhập bản phái trở thành đệ tử mới, còn lại phàm những ai đã đạt vệ giai trung kì cũng có thể lưu lại, do ta trắc thí, nếu có thể vượt qua cũng có thể gia nhập bổn môn làm đệ tử thực tập, sau ba năm nếu có thể đạt được sĩ giai liền có thể trở thành đệ tử, người chưa đạt đến vệ giai trung kỳ xin mời ly khai, trở lại hảo hảo tu luyện, năm năm sau trở lại tái trắc thí."
Lời này kết thúc, những người không đạt tức thì mặt tối sầm lại, rất nhanh liền có người xoay bước nhanh chóng rời đi, vẻ mặt cực kỳ thất vọng, nếu không có khả năng gia nhập môn phái, năm năm nữa họ có thể tiến bộ đến đâu, trở lại thì bẽ mặt, không bằng xen lẫn trong đám thường nhân làm một cao thủ còn hơn.
Không ít tu luyện giả vệ giai trung kỳ cũng ly khai, đối với việc trắc thí bọn họ căn bản là không ôm chút hy vong nào, chỉ sợ qua trắc thí là rất ít không có mấy ai, bình thường chỉ có người tài, có thiên phú mới có hi vọng qua ngưỡng cửa sĩ giai mà thôi.
Độ khó quá lớn, tưởng tượng là có thể hiểu.
"Ha ha, thật tốt quá, lão tử nhất định sẽ thông qua trắc thí!"
Hùng Thiên Bình cười lớn, hướng nhìn phía Lâm Khiếu Đường, vui vẻ vỗ vai nói:
"Lâm huynh cũng là người sảng khoái a, có thể trực tiếp gia nhập vào môn phái, với ngươi mà nói khẳng định là không thành vấn đề."
Lâm Khiếu Đường lộ nét tiếu ý, đại hán này tuy có vẻ lỗ mãng nhưng cũng không phải là người xấu, kỳ thực có khi còn hợp với khẩu vị của Lâm Khiếu Đường, sở dĩ hắn làm bộ lãnh đạm là vì Lâm Khiếu Đường cũng không phải thực tâm gia nhập vào môn phái nào, nói không chừng một ngày nào đó gặp lại những người cùng mình có quan hệ mật thiết sợ là lại thêm vào liên lụy, huống hồ với thực lực tu vi của Lâm Khiếu Đường cũng đã sớm vượt lên trước những người ở đây nhiều lắm, tâm tình cũng trở lên vô cùng trầm ổn.
Chỉ chốc lát, giữa sân chỉ còn lại có hơn hai mươi người, phân biệt làm hai bên, một bên ước chừng hơn năm mươi người, bên kia chỉ còn lại chín người.
Bên chín người tự nhiên là người đạt tu vi sĩ giai sơ kỳ trở lên, hơn năm mươi người còn lại tu vi cũng đạt tới vệ giai trung kỳ trở lên.
"Trần sư đệ, người trước tiên dẫn theo chín người này đi!"
Vị Ngô sư huynh nhìn lại chín người, cảm giác có chút bất đắc dĩ, mấy trăm người dự tuyển cư nhiên chỉ có chín người có thể trực tiếp thông qua, may là đã hạ thấp tiêu chuẩn một chút bằng không lúc này chưa chắc đã chọn được vài người.
Năm mươi người còn lại phải đợi trắc thí nhìn chín người kia với vẻ mặt ước ao, nếu chính mình cũng có sĩ giai thật tốt biết bao, dù gì được miễn trắc thí ai mà lại không muốn đây.
Trên thực tế, chín người này không phải được miễn trắc thí hoàn toàn, nhưng cũng là tương đối đơn giản hơn, chỉ cần kiểm tra thử một chút có hay không thực sự vào sĩ giai, nguyên lực thuộc tính có hay không bình thường, chỉ cần không có ma tính khí tức, về phần thân phận lại càng đơn giản hơn vì với thực lực Thiên Hà Tông tra cứu thân phận của một kẻ tu luyện quả thực là một chuyện rất đơn giản.
Chín người Lâm Khiếu Đường đứng trên pháp khí hình quạt của thanh niên mặt trắng họ Trần bay vào sâu trong Thiên Hà Tông.
Lúc này những người còn lại có hay không vượt qua trắc thí, Lâm Khiếu Đường tự nhiên không thể quan tâm, đương nhiên hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến, chỉ là đối với Hùng Thiên Bình hơi chút để ý, tên đại hán này nhìn qua rất là thuần phác, tùy tiện nhưng tâm cảnh tu luyện lại vô cùng kiên định, không ai sánh bằng. Lâm Khiếu Đường cũng mong hắn có thể vượt qua trắc thí thuận lợi tiến vào Thiên Hà Tông.
Đường xá so với tưởng tượng thật là khác xa, quan sát xuống phía dưới, Thiên Hà Tông mở mang thật là rộng lớn, vô số sơn lâm nhìn vô tận, xanh um tươi tốt, cảm giác thật mạnh, xác thực là một nơi tu luyện tuyệt hảo.
Trong sự buồn chán, Lâm Khiếu Đường thú vị quan sát tám người cùng mình đến đây.
Năm nam, ba nữ, ngoại trừ một gã thiếu niên cùng một hoàng y nữ tử với bộ dáng hồn nhiên ngây thơ, những người còn lại đều có bộ dáng ngoài ba mươi, còn hai lão giả, trong đó có một lão giả nhìn qua chí ít cũng ngoài sáu mươi, một lão gả khác thì đã ngoài năm mươi.
Lão giả khoảng sáu mươi tuổi là người có tu vi cao nhất trong đoàn, đạt được sĩ giai hậu kỳ tu vi, chỉ còn cách sư giai có một bước mà thôi.
Thế nhưng một bước này cũng là cách xa cả ngàn dặm, Lâm Khiếu Đường không khỏi lắc đầu, trước đây nếu không phải bản thân gặp kỳ ngộ, hấp thu dịch thể màu tím từ gã u linh Kỳ Áo kia, với thể chất song nguyên môi của chính mình, chỉ sợ là đến tuổi tác như lão giả kia cũng khó có thể đạt tới vệ giai...
Đúng lúc này một tiếng nổ lớn vang lên từ xa truyền đến, tất cả mọi người đứng trên pháp khí nhất thời tỏ vẻ lo lắng...