Mà hai tên bảo vệ và lão giả mặc hôi bào bên cạnh đều không tự chủ được thầm hít một ngụm lương khí. Trong lòng đều cho rằng kẻ mặc tử bào này bị nước làm ẩm đầu.
Tất cả các tu luyện giả xung quanh đều bắt đầu đề phòng, đại hán mặt đen lúc nào cũng có thể phát khùng nổi điên, phải làm tốt công tác chuẩn bị, bằng không rất có thể bị lan tới.
Đại hán mặt đen hơi sửng sốt, đâu nghĩ tới một gã tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ nho nhỏ cũng dám nói với chính mình như vậy, đây quả thực là chuyện rất mới mẻ.
Bất quá vẻ mới mẻ duy trì không lâu, đại hán mặt đen rất nhanh liền tỉnh táo lại, tuy rằng trong lòng rất căm tức, hận không thể nắm cổ đối phương bẻ xuống ngay tại chỗ, thế nhưng tại tu luyện giới lăn lộn mấy trăm năm, đại hán mặt đen cũng không phải chỉ là một mãng phu chỉ biết hùng hục xông tới.
Tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ mà dám kiêu ngạo tới như vậy, khiêu khích một tu luyện giả địa vương giai trung kỳ, trong đó nhất định có nguyên nhân.
Có thể là người này nước vào ẩm đầu, có thể là không sợ hãi, đại hán mặt đen rất nhanh suy nghĩ tới hai loại khả năng. Nhưng từ tình huống thực tế xem xét thì loại khả năng thứ hai có vẻ có khả năng lớn hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đại hán mặt đen nhất thời vận chuyển khí nguyên, phát ra nguyên thức dò xét đối phương, ngay lập tức đảo qua đảo lại mấy lần nhưng không hề thăm dò được bất cứ chỗ nào khả nghi.
Xác định cẩn thận, khí thế của đại hán mặt đen nhất thời một lần nữa tăng mạnh, con mắt trừng lớn, không nói hai lời, đưa tay ra định bắt người lại.
Ba một tiếng, vững vàng chộp vào vai người mặc tử bào trước mặt, đám tu luyện giả bốn phía đều cho rằng người mặc tử bào hẳn phải chết không cần nghi ngờ, không nghĩ tới mới sáng sớm tại Cửu Du Tập Hội này đã xảy ra tai nạn chết người.
Đột nhiên, một đạo truyền âm phát ra:
- Tư Đồ lão đệ, động thủ tại địa bàn của Thiên Du Phường, ngươi gần đây có phải là quá mức nhàn rỗi buồn chán rồi, muốn cho chính mình một chút chuyện sao?
Một lão giả áo bào trắng từ trên trời giáng xuống, tu luyện giả bốn phía nhất thời gây rối, người này chính là đại nguyên lão của Thiên Bản Tông Thái Tương Chân Nhân, một trong những đại tu sư Chu Võ Quốc.
Ánh mắt kiêu ngạo của đại hán mặt đen lập tức thu liễm lại, hiển nhiên rất kiêng kỵ đối với lão giả áo bào trắng trước mắt, cười nói:
- Nguyên lai là Thái Tương đạo hữu, ngươi yên tâm, ta chỉ là lên tiếng kêu gọi với vị đạo hữu này mà thôi, tự nhiên sẽ không động thủ.
Lời này phát ra, người sáng suốt vừa nhìn liền biết được đại hán mặt đen nhất định là đã động tay động chân gì đó trên người mặc tử bào này, làm cho đối phương ăn phải ám chiêu.
Bất quá chỉ cần không phải vung tay quá mức rõ ràng, hoặc là gây hại tới sinh mệnh trực tiếp tại chỗ thì Thiên Du Phường rất nhiều lúc chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Trên thực tế, tất cả mọi người từ khi tiến vào trong hội trường đều có rất nhiều ánh mắt từ các góc độ khác nhau thường xuyên tiến hành giám thị cẩn thận.
Trữ Tân sau một đem đối với người mặc tử bào càng thêm nảy sinh hứng thú, bởi vậy đã phát nhiều người tiến hành giám thị hơn. Vân Du Tiên Tử càng vì nữ nhi mà tự nhân xuất mã, ẩn giấu trong đám người tiến hành quan sát.
Đại hán mặt đen phát ra ma khí giống như sợi tơ rất nhỏ xâm nhập vào trong cơ thể của Lâm Khiếu Đường. Lâm Khiếu Đường chỉ bất đắc dĩ cười, nguyên bản không muốn rat ay, thế nhưng đối phương đã không thức thời như vậy, thì không nên trách hắn thủ đoạn quá độc ác rồi.
Đại hán mặt đen cũng lộ ra vẻ vô cùng đắc ý, tia ma khí mà hắn đưa vào trong cơ thể đối phương, vậy thì chính mình có thể khống chế tất cả trong tay, chỉ cần chính mình không thôi động, đối phương sẽ không có bất cứ cảm giác không khỏe nào, chờ khi ra khỏi địa bàn của Thiên Du Phường, lập tức giết chết kẻ này.
Vài cao thủ tự nhiên nhìn thấy hết hành động của đại hán mặt đen, thế nhưng không người nào đứng ra ngăn cản, tu luyện giới cá lớn nuốt cá bé, tu luyện giả tu vi thấp dám kêu gào trước mặt tu luyện giả tu vi cao, bị giáo huấn thậm chí là giết chết, đó là đáng đời.
Chỉ cần đại hán mặt đen không lập tức lấy tính mệnh đối phương ngay lúc này, hoặc là đánh lớn tại chỗ thì Thiên Du Phường không buồn để tam tới.
Vân Du Tiên Tử xen lẫn trong đám người lộ ra một tia thất vọng, hôm lấy thân phận một trưởng bối với giám thị người này, thế nhưng lại không hề có chút thỏa mãn nào.
Vân Du Tiên Tử nhìn ra nữ nhi đối với người này rất hiếu kỳ, chính mình cũng muốn biết đối phương là thần thánh phương nào, một vị luyện dược sư nếu như có thể song tu với nữ nhi đương nhiên là lựa chọn không tồi, đối với nữ nhi trong tương lai có sự trợ giúp cực lớn.
Thế nhưng quan sát cẩn thận, Vân Du Tiên Tử càng lúc càng thất vọng, lấy tu vi của nàng thì bất luận kẻ nào cũng phải bại lộ không cần nghi ngờ, muốn ẩn dấu tuyệt đối không thể làm được.
Người mặc tử bào kia xác thực chỉ có tu vi linh hồn giai hậu kỳ mà thôi, thế nhưng người mặc lam bào đi theo sau hắn lại có tu vi địa vương giai sơ kỳ đỉnh phong, hơn nữa phương diện thần thông lại phi thường lợi hại, cho dù là đại hán mặt đen có tu vi địa vương giai trung kỳ cũng không có cách nào phát hiện ra được tu vi của người mặc lam bào.
Đại hán mặt đen bỗng nhiên nhẹ buông tay, mạnh mẽ đẩy người mặc tử bào ra nói:
- Tâm tình của lão tử ngày hôm nay lại tốt lên, sẽ không tính toán với tiểu bối như ngươi, nhìn mặt mũi Thái Tương Chân Nhân thả cho ngươi một con ngựa, cút đi.
Ngay khi đại hán mặt đen rút tay lại trong nháy mắt, người mặc tử bào đột nhiên giơ tay ra, chạm vào cánh tay của đại hán mặt đen.
Ba một tiếng vang, đại hán mặt đen thối lui một bước, người mặc tử bào màu đen thì một mực thối lui tới tận chỗ hai gã thủ vệ, thuận thế giao ngọc tạp ra tiến vào.
Một hồi tranh đấu tạm thời kết thúc tại đây, những người quan sát xung quanh thở phào nhẹ nhõm, dù sao ngày hôm nay tới đây là muốn giao dịch chứ không phải để đánh nhau.
Vào trong hội trường, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu trực tiếp được một thị nữ dẫn vào trong một gian khá rộng rãi ngồi xuống.
Ước chừng thời gian một nén hướng, liên tiếp có tu luyện giả tiến tới, kém cỏi nhất cũng có tu vi địa vương giai sơ kỳ, không ít đều là địa vương giai trung kỳ, mà đại tu sư địa vương giai hậu kỳ cũng có tới hơn mười người. Hiển nhiên tại Chu Võ Quốc, Thiên Du Phường mở đấu giá hội rất cao cấp.
Tu luyện giả địa vị cao tự nhiên là kiêu ngạo mười phần, ngoại trừ có giao tình không tệ với nhau thì nói chuyện hàn huyền vài câu ra, còn lại những người khác đều tĩnh tọa một bên, không mở miệng nói câu nào.
Toàn bộ hội trường đều là hình tròn, trung tâm có một sân khẩu đường kính ước chừng ba trượng, tổng cộng có năm tầng, có đủ chỗ cho mấy nghìn người ngồi, trong đó còn có một chút ghế lô.
Bất quá ghế lô chỉ là độc quyền cho hội viên chứ không phải dành cho quý khách, quý khách thông thường đều được ngồi vị trí đầu tiên, có thể gần vật phẩm đấu giá nhất, càng có thể được thông tin vật phẩm đấu giá trước những người khác, có thể lựa chọn cẩn thận cạnh tranh hay không cạnh tranh.
Nếu như là quý khách có người cảm thấy hứng thú, có lẽ nhiều người cảm thấy hứng thú, vậy thì có thể trực tiếp bán đấu giá trong các quý khách, người khác không thể nào tham dự.
Rất nhanh, các tu luyện giả bên ngoài đều tiến vào trong hội trường, khí nguyên bốn phía dâng trào, có một số người thậm chí rục rịch, khó tránh khỏi xuất hiện ma sát, thậm chí còn có một số người ân oán qua lại với nhau đặc biệt đỏ mắt.
Để nhiều tu luyện giả địa vị cao tập trung một chỗ như vậy, xác thực là một chuyện phi thường nguy hiểm.
Ngay lúc bầu không khí càng lúc càng hỏa bạo, càng lúc càng không thể khống chế được, một đạo quang mang màu trắng bay tới, một nam tủ trung niên mặc bào y màu trắng, trước ngực thêu vầng thái dương hừng hừng thiêu đốt, chớp mắt đã xuất hiện tại trung ương sân khấu.
- Chư vị hẳn là đều biết quy củ của Thiên Du Phường, nếu như là ai đó dám phá hủy quy củ, vậy thì đừng trách bản phường chủ không nể tình, ở chỗ này, mọi ân oán tạm thời vứt bỏ, bản phương chủ tuyệt đối không hỏi đến, thế nhưng nếu là người nào dám động thủ tại đây chính là muốn đối nghịch với Thiên Du Phương, tiếp theo đấu giá hội bắt đầu!
Nam tử trung niên chính là Thiên Du Tử, vừa mới xuất hiện đã nói rất lưu loát, càng biểu lộ ý đồ của chính mình.