Lâm Khiếu Đường không chút hoang mang thu hồi ba loại bảo vật, thực tế hắn vẫn còn ba kiện vật phẩm lúc trước thu phục ba đầu Ám Ảnh quỷ dạ xoa hiện vẫn chưa lấy ra, nếu lấy ra hoàn toàn có thể cùng Lão giả họ Lưu đọ sức một phen.
- Lâm mỗ từ vài chục năm trước tại một bí đảo ngoài hải vực mới tình cờ có được tấm kim phù này, tốn rất nhiều thời gian công sức mới biết được công dụng của nó, lão đầu ngươi nói nó là của ngươi sao?
Lâm Khiếu Đường không nhanh không chậm nói.
Hô hấp của Lão giả họ Lưu còn có chút trầm trọng, đối với tên hậu bối ương ngạnh như vậy hiển nhiên có chút không tiếp thu được, thế nhưng cũng không biết làm sao cho được. Đại tu sư địa vương giai hậu kỳ xác thực đã là đỉnh cao dưới hạ giới, ngoại trừ một số cực ít yêu tu có thể nằm ngoài giới hạn đó ra thì đại tu sư chính là không thể chiến bại. Thế nhưng bất luận là người nào có thể tu luyện đến trình độ như này đều là người sợ chết cả, dù sao trải qua thiên tân vạn khổ, lại tiêu hao thời gian mấy trăm năm rốt cuộc cách phi thăng cũng chỉ còn một bước, vô luận có hay không có khả năng bước qua một bước này thì chí ít cũng là trong đêm tối thấy vầng rạng đông, kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ, loại cảm giác này tự nhiên là phi thường bi thương.
Mỗi một đại tu sư đều vô cùng quý trọng tính mệnh bản thân, bởi vậy giữa các thế lực ngang nhau đại tu sư thường rất ít khi giao tranh, trừ phi có một vài tên đại tu sư liên hợp cùng một chỗ tạo thành ưu thế áp đảo mới đi trêu chọc một đám đại tu sư yếu nhược hơn. Giờ khắc này, vô luận là lão giả họ Lưu hay Cửu Đỉnh Công đều đối với Diệt thánh kim phù trong tay Lâm Khiếu Đường cực kỳ kiêng kỵ, vật ấy chính là từ thượng giới hạ xuống nên uy lực vô cùng lớn, tuy nói đây cũng chỉ là một dạng pháp bảo, nhưng phải biết rằng nếu người sử dụng tấm kim phù này, cho dù chỉ là một phàm nhân cũng có thể tạo thành một kích thương tổn thật lớn, còn nếu người sử dụng không hề tiếc sinh mệnh mà nói, diệt sát tu luyện giả trên địa vương giai cũng không phải là điều không thể, mà nhị lão cũng chỉ là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ mà thôi.
Đã sống qua nhiều năm như vậy, đối với chuyện nơi thượng giới cũng có được chút hiểu rõ nên hai người tự nhiên biết lai lịch tấm kim phù này. Lão giả họ Lưu thân là đại nguyên lão Quỷ Võ Điện đối với kim phù kia lại càng tường tận, cũng bởi nó vốn được cất giấu bên trong trấn phái chi bảo là Thiên công bí tịch, cũng do đích thân võ tôn sáng tạo ra Quỷ Võ Điện lưu lại ý định cho môn phái có cái mà chống lại những kiếp nạn sau này.
Bất quá tôn giả Quỷ Võ thế nào cũng không nghĩ đến, người chế tạo kim phù này hơn năm ngàn năm sau lại phủ xuống hạ giới tranh đoạt lại nó, tuy những người khác có thực lực cường đại, nhưng muốn xuất thủ lại không đơn giản, nếu là chủ nhân chân chính chế tạo ra nó lại là dễ như trở bàn tay, chỉ là bọn họ không phải.
- Man tu, chỉ cần ngươi giao ra tấm phù kia, bản tọa nguyện ý lấy ra một ít vật phẩm trao đổi, hơn nữa tuyệt không tiếp tục truy cứu việc này!
Lão giả họ Lưu đã bắt đầu có chút nhượng bộ nhưng Lâm Khiếu Đường vẫn chỉ miệt thị cười. Giao ra sao, buồn cười, cái này chính là bùa bảo mệnh, giao ra không phải là giao luôn cả tính mệnh của mình sao? Huống hồ kim phù này lại không thể dùng được, chỉ bất quá là che mắt dọa người mà thôi. Vì vậy cương quyết nói:
- Lâm mỗ có chết cũng không giao ra tấm phù này!
- Ngươi…
Lão giả họ Lưu vô cùng phẫn nộ lại có ý định xuất thủ nhưng phía sau lại truyền ra thanh âm làm hắn phải kìm chế lại. Nguyên do là lão giả mặc kim bào thấy hai người sắp không kiềm chế được liền lo lắng nói:
- Tiểu tử, đúng là chúng ta đã coi thường ngươi, bất quá cho dù trên tay ngươi có tấm kim phù kia cũng không có chút phần thắng nào, bản công chí ít cũng có ba cách để làm giảm uy lực của nó.
- A, thật vậy sao?
Lâm Khiếu Đường tỏ ra vẻ mặt bất cần không chút e sợ uy hiếp từ lời nói của lão giả mặc kim bào, lại nói:
- Lâm mỗ cũng muốn thử một lần xem sao!
Thượng Quan Dao ở một bên âm thầm nháy mắt với Lâm Khiếu Đường, mong muốn hắn chấp nhận thỏa hiệp, ý cũng muốn nói là gia gia nàng sẽ không làm tổn hại đến hắn, đáng tiếc nvc của chúng ta căn bản cũng không thèm liếc mắt lấy một cái. Lão giả mặc kim bào đối với biểu hiện trấn định của Lâm Khiếu Đường cảm thấy có chút ngoài ý, cũng đối với tấm kim phù trong tay người kia thêm vài phần kiêng kỵ, nhưng để một gã hậu bối có khẩu khí với mình như vậy làm cho vị Cửu Đỉnh Công này tự nhiên không vui rồi, nhưng với chuyện này mà xuất đầu thay cho Quỷ Võ Điện vẫn không đáng. Cũng biết chuyện tình của mình thật ra không có gì, lần này tới đây kỳ thực vì có mục đích khác nên không đến mức mạo hiểm xé rách mặt nhau, cuối cùng lão cũng đè nén cái cao ngạo của mình cười nói:
- Người thanh niên, ngươi cho rằng đối với sáu người chúng ta có mấy phần thắng lợi?
- Theo tình thế mà xét hẳn là không có!
Lâm Khiếu Đường không cần suy nghĩ nói.
- Ha ha, ngươi đã biết vậy thì cần gì phải ương ngạnh đây. Dao nhi và ngươi tuy là có chút ẩn tình nhưng cũng chỉ là nháo loạn trong đám hậu bối các ngươi không hề ảnh hưởng đến toàn cục, lần này bản công đến đây cũng không muốn làm khó ngươi, thật ra còn muốn thành toàn cho ngươi, kim phù đưa cho Lưu huynh, hắn cũng sẽ không bạc đãi ngươi, bao nhiêu chỗ tốt bày ra trước mắt cho dù là ai cũng phải hiểu rõ chứ, ngươi cũng không phải căm hận chúng ta.
Lão giả mặc kim bào đối với Lâm Khiếu Đường thẳng thắn nói ra câu trả lời thấy cực kỳ thỏa mãn, thực ra lão cũng biết người này vốn không phải là một người ngu ngốc, chỉ là tính tình tương đối quật cường mà thôi nên mới nhẹ lời khuyên nhủ.
Chỗ tốt tự nhiên là không ít, nhưng tiền đề nếu mất đi vật này, cũng mất đi tự do, Lâm Khiếu Đường từ lâu đã nhìn ra cái ẩn tình này. Trước đó lão giả mặc kim bào và Thượng Quan Dao trong lúc đối thoại tuy rằng đã tạo ra vòng cách âm, nhưng cũng không thể tránh được kim mang tuệ nhãn của Lâm Khiếu Đường, hắn sớm đã thông hiểu khẩu ngữ, đối phương tựa hồ muốn lợi dụng thể chất của mình để tu luyện.
- Man tu, đã biết rõ không thể, hà tất phải nhận cái chết. Muốn cái gì cứ nói, bản tọa chắc chắn sẽ thỏa mãn ngươi.
Lão giả họ Lưu không nhịn được nói.
Lâm Khiếu Đường lạnh lùng cười nói:
- Lâm mỗ mặc dù không có phần thắng nhưng có thể kéo hai vị đại tu sư đi theo, bút giao dịch này rất đáng mà.
Lời này vừa nói ra, tròng mắt của lão giả họ Lưu và lão giả mặc kim bào đều như hơi co rút lại.
- Người thanh niên, không có gì là vẹn toàn cả, hãy tự tìm cho mình con đường sống đi.
Cửu Đỉnh Công rốt cuộc cũng có chút nổi giận.
- Lâm mỗ chỉ biết ăn ngay nói thật mà thôi, chư vị cho rằng Diệt thánh kim phù chỉ có uy lực thật lớn thôi sao? Chỗ lợi hại của tấm phù này là sau khi thi triển thông qua bạo tạc có thể mở ra một đạo không gian, cuốn toàn bộ mục tiêu vào đó, chỉ có không gian lực lượng chân chính mới là vũ khí diệt sát tu luyện giả cao giai. Lâm mỗ liều mạng thì nhị vị cũng phải nếm vị đắng, cho dù không mất mạng thì nguyên khí cũng phải tổn thương vô cùng lớn.
Lâm Khiếu Đường nói ra những lời dọa người, Lão giả họ Lưu và lão giả mặc kim bào lần thứ hai kinh hãi. Thuyết pháp này tuy là lần đầu tiên nghe nói tới nhưng cũng không phải là không có khả năng, thế gian lợi hại nhất đúng là lực lượng không gian. Bất quá đại tu sư địa vương giai hậu kỳ đâu thể chỉ vì vài câu hăm dọa mà lui, thần sắc lão giả mặc kim bào vẫn một mực ôn hòa đã biến thành lạnh lùng nói:
- Người thanh niên, xem ra ngươi vẫn quyết tâm cường ngạnh tới cùng? Cũng phải cho ngươi biết thế nào là chỗ đáng sợ của đại tu sư.
- Thật sự cho rằng có Diệt thánh kim phù trong tay thì có chỗ dựa sao? Hôm nay bản công sẽ cho ngươi chút kiến thức trên đời này không có vật nào có thể tuyệt đối tin cậy.
Khí thế trên người lão giả mặc kim bào đột nhiên biến đổi, hư không bốn phía xung quanh do ảnh hưởng của khí nguyên trên người hắn sinh ra những xoáy tụ cường liệt, chỉ khí xoáy tụ này đã làm cho gã đại hán to lớn và trung niên nhân mặc giáp màu xám bị bức lui mấy trượng, trung niên nhân áo trắng lại càng bảo vệ Thượng Quan Dao rời khỏi thật xa. Khí xoáy tụ đột nhiên xuất hiện bên người Lâm Khiếu Đường làm cho hắn như con thuyền dập dềnh trên sóng dữ, tuy trong lòng hoảng sợ nhưng cũng chỉ có thể ngạnh kháng, thực ra trên lưng đã nhễ nhại mồ hôi lạnh rồi, nguyên thức lại không ngừng thúc dục gì đó với Kỳ Áo.
Lão giả họ Lưu vừa thấy Cửu Đỉnh Công muốn động thủ, trong lòng nhất thời vui vẻ, Thiên cương quyết lần thứ hai thôi động chuẩn bị. Đối phương dựa vào vật thượng giới vô cùng lợi hại trên tay nên không thể khinh thường, tốt nhất là lấy khí thế áp đảo khiến đối phương không kịp xuất thủ chế trụ.
Hai vị đại tu sư địa vương giai hậu kỳ đồng thời thúc đẩy khí nguyên, loại lực áp bách này khó có thể tưởng tượng nổi, toàn bộ địa hình đều bị kinh động bên dưới rung lên. Thời gian phảng phất như dừng lại, bầu không khí khẩn trương vô cùng.
Đến lúc này, sắc mặt Lâm Khiếu Đường vẫn nghiêm trọng đột nhiên biến đổi thành dễ dàng nói:
- Nhị vị đại tu sư, Lâm mỗ cáo từ!
- Không tốt!
Lão giả họ Lưu cả kinh kêu lên một tiếng, khí nguyên toàn thân bạo tạc thoát ra, mạnh mẽ bắn tới. Lão giả mặc kim bào thì đã sớm xuất thủ. Một đại đỉnh màu vàng trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Khiếu Đường, nhưng chỉ thấy thân ảnh Lâm Khiếu Đường từ từ trở nên hư vô mờ ảo, phảng phất như một làn khói xanh biến mất.
- Phía dưới!
Lời nói của lão giả họ Lưu còn chưa dứt đã quay người hướng xuống mặt đất, lão giả mặc kim bào vẫn như cũ xuất thủ trước một bước. Lâm Khiếu Đường hư không xuất hiện sau một bụi cây phía dưới ngọn núi, thân ảnh lại lần thứ hai biến mất, dường như là vô tung vô ảnh biến mất.
- Không gian thuấn di?
Lão giả mặc kim bào nghi hoặc nhìn hướng thân ảnh đột nhiên biến mất nói.
Loại bí thuật này dưới hạ giới căn bản không thể tồn tại, thế nào mà một tu luyện giả trẻ tuổi lại có thể sử dụng chứ? Điều này làm cho lão giả mặc kim bào nghi hoặc vô cùng, còn lão giả họ Lưu lại càng thêm không cam lòng, cư nhiên lại để một tên hậu bối trốn thoát ngay dưới mắt mình, mà chính mình ngay cả chuyện gì xảy ra cũng không thể biết, cái này không phải là một đại châm chọc đau tận thấu tâm gan.
Mọi hành động của đối phương trước đó hiển nhiên chỉ là để kéo dài thời gian để chuẩn bị cho hành động chạy trốn vừa rồi mà thôi.
Vô cùng nhục nhã, tuyệt đối mất mặt, cơ mặt Lão giả họ Lưu vẫn run run lên. Rồi lại căm phẫn nhìn về hướng Nam Xuyên Giới.
Đại hán to lớn và trung niên nhân mặc giáp màu xám căn bản không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy người thanh niên kia biến mất trong hư không.
- Gia gia, tên bĩ tu kia đâu rồi?
Thượng Quan Dao không thể hiểu nổi liền bay lên trước hỏi.
- Người này thật không đơn giản!
Lão giả mặc kim bào vẫn chưa trả lời mà vẫn như trước nhìn nơi Lâm Khiếu Đường đột nhiên biến mất lẩm bẩm nói.
Vẻ mặt trung niên nhân áo trắng kỳ dị nói:
- Sư huynh, người này lẽ nào có liên hệ với thượng giới?
Lão giả mặc kim bào không trả lời, hướng mắt nhìn về phía Nam xuyên giới nói:
- Mặc kệ người này làm sao thoát được, chúng ta có đuổi theo cũng không kịp, lúc này Nam Xuyên đề phòng sâm nghiêm nên không thể lẻn vào, hãy trở về đi thôi.
Lúc này cách mấy ngàn dặm, trên một ngọn núi nhỏ nơi Nam xuyên Giới, một người mặc thanh bào, phía sau còn đeo một thanh cự kiếm, bên người còn có một nữ tử lam bào nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt người thanh niên bình tĩnh dò xét qua một lượt chân núi nhưng hai mắt lại không hề có quang mang, tựa hồ đang tiến nhập vô ngã chi cảnh.
- Đa tạ tiền bối cứu giúp!
- Không cần nói nhiều, lão phu cứu ngươi cũng là cứu chính mình, chỉ cần sau này ngươi tận lực tìm kiếm những mảnh còn lại của Cửu thiên nguyên lô là được.
- Tiền bối yên tâm, vãn bối tự nhiên sẽ không lười biếng.
- Vậy là tốt rồi, lão phu hai lần sử dụng không gian thuấn di, nguyên lực đã hao tổn nghiêm trọng, thọ nguyên tại hạ giới ít nhất tổn hao ba mươi năm, nếu muốn gỡ bỏ phong ấn lúc trước là không thể, tiểu tử ngươi cũng cần phải nắm chắc tu luyện, nếu không sau này gặp phải tình huống tương tự lão phu cũng không thể tiếp nổi. Được rồi, lão phu đã rất mệt, cần phải ngủ say một thời gian. Nguồn: http://truyenfull.vn
Kỳ Áo rất suy yếu, thần sắc bất ổn nói. Vừa mới rồi, tại tình huống khí nguyên cạn kiệt lại mạnh mẽ sử dụng không gian thuấn di nên chịu thương tổn không nhỏ, lúc này nói xong giờ đã không còn thanh âm. Cũng may là Kỳ Áo có một chiêu như vậy để bào toàn tính mệnh, bằng không Lâm Khiếu Đường cũng không biết làm thế nào mới có thể thoát khỏi. Lâm Khiếu Đường thử gọi vài tiếng nhưng không hề có âm thanh Kỳ Áo đáp lại, chắc hẳn đã lâm vào trạng thái ngủ say. Lâm Khiếu Đường ngưng tụ kim thủ nâng Duy Lạp lên, sau đó hóa thành đạo quang mang màu xanh hướng Thiên Hà Tông bay đi cực nhanh.