Tâm tình Thần Lộ tiên tử đang cực kỳ bất ổn, dù có hỏi nàng cũng chỉ nghe được mơ mơ hồ hồ, thấy vậy Thất Tuyệt phu nhân cũng chẳng truy vấn thêm, liếc mắt sang bên Lâm Khiếu Đường, vẻ mặt cả hai người không khỏi có một tia bất đắc dĩ.
- Phu nhân, cứ để Thần tiên tử ngồi khóc một mình như vậy sao?
Lâm Khiếu Đường âm thầm truyền âm nói.
- Ai, được rồi!
Thất Tuyệt phu nhân khẽ lắc đầu, truyền âm nói.
Hai người đang muốn tìm một địa phương có thể đả tọa nhập định, cũng tiện để Thần Lộ tiên tử có thể bình tĩnh lại một chút, nhưng chưa đi được hai bước, đột nhiên phía sau chợt lóe lên quang mang.
Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ xoay người lại, cách không bắt tới, một kim thủ đã vững vàng nắm chặt cổ tay của Thần Lộ tiên tử, lúc này nàng đang vận nguyên lực lên bàn tay nhắm hướng thiên linh cái chính mình đánh tới, khoảng cách chỉ còn lại ba thốn, nếu một chưởng này mà tới đích thì không chỉ có đầu óc vỡ toang mà ngay cả chân linh trong cơ thể cũng bị nổ tan mà biến mất.
Thần Lộ tiên tử đang nghĩ quẩn trong lòng nên muốn tự sát.
Thất Tuyệt phu nhân đã nhiều ngày cùng vị Thần Lộ tiên tử này ở chung, trong lòng cũng có vài phần hảo cảm, nên vội vàng an ủi nói:
- Thần đạo hữu, ngươi sao phải khổ như vậy chứ?
Vẻ mặt Thần Lộ tiên tử tuyệt vọng, bi phẫn nói:
- Dung mạo của thiếp thân hôm nay đã trở nên như thế này, đến quỷ cũng không thèm nhìn, sau này sao còn dám gặp mặt ai nữa. Chi bằng kết liễu đi cho sảng khoái, nhanh chóng tiến vào luân hồi được đầu thai.
Lâm Khiếu Đường xuất thủ cứu giúp nhị nữ cũng là có tư tâm, nếu vị Thần Lộ tiên tử này mà chết thì việc chuẩn bị đánh Quỷ Võ Điện chẳng phải là kết thúc ở đây ư, Lâm Khiếu Đường tự nhiên là không muốn kiếm củi ba năm đốt một giờ, bằng không sự việc có thế nào đi nữa thì hắn cũng chẳng muốn đa sự.
- Thần đạo hữu, những thứ có thể biến đổi dung mạo như đan dược hay công pháp cũng không phải là khó cầu, chỉ cần tốn chút công phu, nhất định có thể khôi phục lại như ban đầu.
Thất Tuyệt phu nhân cũng là một nữ tu nên cũng có thể lý giải phần nào tâm tình Thần Lộ tiên tử lúc này.
Trong suy nghĩ của nữ tu so với nam tu lại càng chú ý chăm sóc cho dung nhan của mình, ai bảo các nàng là nữ nhân đây, bất quá cũng còn rất nhiều nguyên nhân khác nữa, bởi vì thể chất nữ tu có hạn, thành tựu cũng không được cao như nam nhân, cho dù là ngút trời kỳ tài muốn cầu tiến xa hơn cũng phải cùng song tu với nam tu kỳ tài mà tu luyện.
Nguyên nhân như vậy nên nữ tu nhất định cần phải dựa vào sự phụ trợ của nam tu thì mới có thể tiến xa trong con đường tu luyện. Thế nên nếu muốn được nam nhân có tu vi cao nhìn trúng thì ngoài tu vi bản thân và tài năng thì tư sắc tự nhiên chiếm một phần quan trọng.
Trừ nguyên nhân đó ra, dựa vào tư sắc rất nhiều thời điểm còn có thể bảo mệnh, có tư sắc xinh đẹp bất luận là mặc dù không ai thừa nhận, nhưng tại nhiều thời điểm lại chiếm được tiện nghi rất lớn, trong nhiều hoàn cảnh tương đồng nữ tử có hình dạng xấu xí thường có phần xui xẻo hơn người đồng giới có chút nhan sắc.
Trên thực tế, tại toàn bộ Kỳ Đông đại lục, phàm là nữ tử có tu vi cao thâm không ai là không có chút tư sắc cả, là mỹ nữ trong mỹ nữ a, cho dù nếu có trường hợp đặc thù thì bất quá cũng là người có bối cảnh lớn. Nhưng bởi tu vi đã đạt đến một giai đoạn nhất định, cũng không thể nói như vậy nữa, chí ít là đến địa vương giai, nữ tử mà có tướng mạo không tốt thì quá trình tiến giai so với tưởng tượng còn gian nan hơn nhiều lắm.
Tại đây, trong cái thế giới lấy thực lực vi tôn, cũng không có cái chuyện người đối với người tốt bụng, càng không có người đề xướng nhìn mặt mà bắt hình dong. Coi trọng cái đẹp bên trong ư, thật chỉ như món khai vị cho một trò đùa mà thôi.
Hầu như mọi nữ tu coi việc giữ dung mạo của mình luôn xinh đẹp là rất trọng yếu, khi đã trở thành cần phải có, nếu dung mạo bị hủy thì nữ tu đó xem như đoạn tuyệt tiền đồ tu luyện, đúng là ngập đầu tai ương.
Đối với Thần Lộ tiên tử đã sớm coi bản thân mình là một tuyệt sắc nữ tu, tự nhiên đem dung mạo của mình còn trọng yếu hơn cả tính mạng, trong cả mấy trăm năm dài tu luyện, dung mạo xinh đẹp sẽ mang đến cho nàng bao nhiêu là chỗ tốt, hơn nữa tuyệt đại tư sắc cũng có thể coi là một loại mị công bẩm sinh, nếu lại tu luyện thêm một ít mị thuật, đối diện với một vài tu luyện giả có tu vi thấp hơn mình chính là một chiêu sát thủ vô hình.
Bất quá cũng phải nói lại, Thần Lộ tiên tử đã đạt đến trình độ này, tu vi trong tầng lớp nữ lưu coi như tương đối khá, thọ nguyên cũng có đến sáu bảy trăm năm, tại hạ giới, dung mạo bị hủy đương nhiên là thương tiếc nhưng cũng chưa đến mức phải mất đi tính mạng, thế nhưng lúc này đây là do tâm ma quấy phá, đâu còn có thể bảo trì được bình tĩnh đây.
Vô luận đan dược hay công pháp cũng chỉ là huyễn hóa chi thuật mà thôi, có lợi hại tới đâu rõ ràng cũng là thủ thuật che mắt, chỉ có thể giấu diếm được người có tu vi nông cạn mà thôi, tu luyện giả chỉ cần hơi có chút năng lực liếc mắt có thể nhìn ra ngay.
- Thiếp thân cũng không muốn mang dung mạo giả tạo gặp người khác, phu nhân, Lâm đ*o hữu, các ngươi cứ để thiếp thân đi thôi, với dáng dấp thế này thiếp thân thật không thể chịu đựng nổi, thà tình nguyện kết liễu cho xong, các ngươi không cần khuyên nhủ gì nữa.
Hai mắt Thần Lộ hai mắt thất thần, sinh khí như đã cạn.
Lâm Khiếu Đường lúc chạy tới giải cứu nhị nữ liền thấy dung mạo của Thần Lộ tiên tử đã bị hủy, lúc đó ngược lại cũng chẳng có suy nghĩ gì nhiều lắm. Bất quá chỉ là vết thương ngoài da, có thể đối với người khác là vô kế khả thi, nhưng đối với hắn mà nói lại chỉ là một việc nhỏ, chỉ cần ăn vào linh nhục thì da thịt liền khôi phục, căng mịn như lúc ban đầu.
Ai ngờ Thần Lộ tiên tử sau khi dùng linh nhục, trên mặt, chỗ bị hủy chỉ có hơi chút biến hóa, không hề khôi phục lại, phảng phất khuôn mặt kia vốn ban đầu đã là như vậy rồi.
Cứ như vậy Lâm Khiếu Đường kỳ quái nửa ngày trời, nhưng cũng chẳng nói cái gì không tốt, coi như đem chuyện này tạm thời đặt ở một bên chưa quan tâm đến.
Lúc này tâm tình Thần Lộ tiên tử kích động, thân thể đang run rẩy mãnh liệt, khí nguyên trên người càng hỗn loạn giống như bị thương nặng vậy, Lâm Khiếu Đường liền đem nguyên thức cường đại của mình phát ra hoàn toàn, dò xét lại một lần toàn thân Thần Lộ tiên tử, cuối cùng cũng minh bạch nguyên nhân tại sao sau khi uống linh nhục mà da mặt của Thần Lộ tiên tử lại không thể trị liệu và khôi phục lại.
Trước kia Lâm Khiếu Đường vẫn cho rằng linh nhục hẳn là cấp nghịch thiên trong các loại linh dược trị thương, sau khi phục dụng có thể trị hết tất cả thương thế da thịt, chỉ cần mấy chỗ yếu hại không bị tổn thương, thì cho dù có đem cho người sắp chết phục dụng cũng có khả năng nháy mắt khôi phục lại như ban đầu.
Nhưng cái này cũng chỉ giới hạn do ngoại kích bị thương và một phần pháp lực bị thương. Nếu là một loại hỏa diễm đặc thù như Vạn Bỉ Nguyên hỏa, hoặc là một vài loại kỳ độc, muốn chữa khỏi thì linh nhục cũng chưa đạt tới được năng lực đó.
Khuôn mặt Thần Lộ tiên tử trực tiếp bị độc Ma Kim Phi hạt hủy hoại, nọc độc và độc nguyên xâm nhập vào phần ngoài da mặt nên đã sớm bị độc thiêu thành dị biến, trong trường hợp này dù có dùng loại đan dược thần kỳ nào đi nữa cũng là không thể chữa trị.
- Thần Lộ tiên tử, ngươi hà tất phải làm như vậy, non xanh còn đó lo gì không có củi đốt, khổ tu mấy trăm năm thật vất vả mới có tu vi như ngày hôm nay, thọ nguyên đã kéo dài, vất bỏ tất cả đơn giản như vậy, không cảm thấy đáng tiếc hay sao?
Lâm Khiếu Đường tự nhiên không muốn bản thân đã mất nhiều khí lực đến vậy cứu nhị nữ mà Thần Lộ tiên tử lại lại ngã xuống, không chỉ lãng phí một phen khổ tâm của chính mình, lại càng làm cho mục đích đánh lén cuối cùng gặp trở ngại. Chính vì vậy hắn vốn thờ ơ luôn coi mọi sự không liên can tới mình, nay thái độ đại biến như quay một trăm tám mươi độ, tận tình khuyên giải an ủi người ta.
- Không có gì là đáng tiếc cả, tu vi thiếp thân đình trệ tại Linh hồn giai hậu kỳ đã hơn hai trăm năm, hơn nữa trong vòng hơn một trăm năm nữa mà không có tiến giai thì cũng phải chịu cảnh linh tán người vong. Thiếp thân chỉ có một đường song tu là có thể, chỉ có cùng một nam tu có tu vi cao thâm cùng rất nhiều tài nguyên mới mong có thể đột phá, hôm nay dung mạo phá hủy coi như đãtuyệt vọng, cuộc đời tu luyện sau này tiến giai đã chết, so với với sống tạm bợ qua ngày rồi cũng chỉ chờ chết mà thôi. Đã thế không bằng thống khoái, nhanh chóng luân hồi, sớm ngày đầu thai làm lại cuộc đời.
Tâm ý Thần Lộ tiên tử tựa hồ đã quyết, xem như dung mạo của nàng bị hủy cũng chẳng khác nào tinh thần đã chết.
Thất Tuyệt phu nhân vốn là người có tính cách táo bạo, lúc trước chỉ bất quá là bị bản lĩnh cường đại kinh người của Lâm Khiếu Đường làm cho kinh sợ, lại vừa mới ngộ nạn được cứu mới có thể làm cho tính nết ngày thường có chút hạ xuống, thấy vị Thần đạo hữu trái phải khuyên nhủ không nghe liền hừ lạnh nói:
- Hừ, Thần đạo hữu, theo bản phu nhân biết, người tự sát là người không thể tiến vào luân hồi, mà sẽ dần dần triệt để chôn vùi, nguyên thức tiêu tán mà thành luyện thi, Lâm đ*o hữu, nàng muốn chết thì để nàng chết đi, quản nàng làm chi!
Thần Lộ tiên tử nghe nói như vậy, thất thần cũng không biến mất, càng không động dung, ngược lại yên tĩnh nói:
- Thiếp thân có bí pháp có thể chạy trốn khỏi trời phạt, đa tạ phu nhân đề điểm, chúng ta cũng chỉ là một tổ hợp nhất thời mà thôi, các vị không cần lo cho thiếp nữa.
- A?
Khuôn mặt Thất Tuyệt phu nhân hơi đổi, trong lòng cũng bán tín bán nghi, có hay không có bí pháp thần kỳ như vậy, lại còn có thể trốn khỏi việc trời phạt a, thần sắc xoẹt qua một tia tham lam dị dạng nhìn vào Thần Lộ tiên tử.
Nghe nhị nữ đối thoại sắc mặt Lâm Khiếu Đường luôn thay đổi, trong lòng cũng thầm tính toán xem làm thế nào để vị Thần Lộ tiên tử này tạm thời buông tha cho ý niệm tự sát, nghe tới bí pháp chạy trốn trời phạt nhất thời cũng hơi sửng sốt một chút, bất quá rất nhanh khôi phục như thường, thấy vị Thần Lộ tiên tử có tâm hướng cái chết kiên định như vậy, môi Lâm Khiếu Đường như hơi khẽ động, có chút không tình nguyện nói:
- Nếu có phương pháp để Thần tiên tử khôi phục lại dung mạo ban đầu, Thần tiên tử liệu còn có tâm ý muốn chết hay không?
Lời này vừa nói xong, cả nhị nữ đều chăm chú nhìn lại Lâm Khiếu Đường, vẻ mặt Thất tuyệt phu nhân như không tin. Thần Lộ tiên tử thì như nắm một cọng rơm cứu mạng. Bất quá trong ánh mắt nhị nữ vẫn có quá phân nửa là hoài nghi.
- Phương pháp nào? Trên đời thật có kỳ phương như vậy ư?
Thất Tuyệt phu nhân so với Thần Lộ tiên tử còn háo hức hơn, lấy từ kinh nghiệm đã trải qua, Thần Lộ tiên tử bị ma trùng chi độc tập kích cho dù có thể trừ độc tính sạch sẽ nhưng dung mạo vẫn không có khả năng phục hồi như cũ. Đã bị độc trùng ăn mòn bộ phận lớn đến như vậy, muốn xóa đi khôi phục lại như ban đầu là không có khả năng, cho dù dùng bất kì đan dược nào, giống như như người đã chết có ăn đan dược linh kỳ thế nào đi nữa cũng không thể sống dậy được, đây chính là đạo lý.
Lâm Khiếu Đường không có vội vã trả lời, mà nhàn nhạt nhìn Thần Lộ tiên tử, nàng do dự một chút rồi nói:
- Lâm đ*o hữu nói thật, ý nói như vậy là sao?
Lâm Khiếu Đường kỳ thực cũng không phải mười phần muốn xuất thủ cứu vị tiên tử mà trước đó đã có tính toán gây khó dễ bất lợi với mình. Thế nhưng vừa nghĩ đến Thái âm thiên quân nói về "m quỷ trận", mặt không biểu tình nói:
- Ý tứ nói đúng là vậy, thật ra Lâm mỗ có biện pháp để Thần tiên tử có thể khôi phục lại diện mạo vốn có của mình.
- Có thật không?
Thần Lộ tiên tử gần như vô thức mà thốt lên, tâm ý muốn chết vốn là nhất thời xúc động, tâm ma tự nhiên biến mất không ít, trở lại một cường tâm như trước đyâ, tự nhiên trong lòng cũng dần dần khai sáng.
- Có được không, bất quá…
Lâm Khiếu Đường đáp lại nhưng bỗng nhiên dừng lại.
- Bất quá cái gì?
Thần Lộ tiên tửkhẩn trương hỏi, Thất Tuyệt phu nhân cũng bị làm cho thở dốc mà nấc lên, một đôi mắt liên tục xuất ra bao nhiêu tâm ý, vẫn phong vận như cũ nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường không chớp.
- Bất quá tại hạ cũng không thể vô duyên vô cớ xuất thủ, dù sao thủ pháp của tại hạ cũng muốn tiêu hao không ít tâm lực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ánh mắt Lâm Khiếu Đường khẽ động nói.
Thần Lộ tiên tử vừa nghe nói đến thế, bán tín bán nghi trong lòng lại thêm vài phần tin tưởng, lập tức nói:
- Thiếp thân đã hiểu rồi, chỉ cẩn Lâm đ*o hữu có khả năng để thiếp thân khôi phục diện mạo như ban đầu, thiếp thân cho dù táng gia bại sản cũng sẽ không chối từ.
Lâm Khiếu Đường gật đầu nói:
- Thần tiên tử nói những lời này, Lâm mỗ tự nhiên sẽ toàn lực tiến hành, bất quá thủ pháp cũng không phải là thời gian ngắn có thể thi triển ra, tốt nhất hãy đợi khi trở về Nam Xuyên Giới đi, đến lúc đó Thần tiên tử có thể đến Thiên Hà Tông, chỉ cần không có việc gì quan trọng, sau khi tử chiến chấm dứt Lâm mỗ hẳn là ở lại trong môn phái, không biết Thần tiên tử có khả năng chờ đợi đến lúc đó hay không?
- Chỉ cần có thể khôi phục lại diện mạo ban đầu, thiếp thân tự nhiên có thể chờ được!
Thần Lộ tiên tử chậm rãi từ tảng đá lớn đứng lên, lúc này Lâm Khiếu Đường mới thu lại Kim thủ đang nắm giữ cổ tay Thần Lộ tiên tử.