Trong bảy mươi năm, Thần Lộ Tiên Tử không còn muốn tự vẫn như đã dự định, ngoại trừ tu luyện thì đại bộ phận thời gian đều là tầm y khắp nơi. Toàn bộ Nam xuyên giới, một bộ phận liên minh Thảo Nguyên, thậm chí đến cả Tiềm Long Viện, tất cả đều đã có dấu chân Thần Lộ Tiên Tử đi qua, tinh lực bỏ ra không ít, chỉ tiếc là không ai có thể khôi phục lại dung mạo nàng dáng vẻ ngày trước của nàng, đến ngay cả Mặc Vô Danh cũng bất lực. Thần Lộ Tiên Tử hầu như đã tuyệt vọng, chút hi vọng cuối cùng của nàng chỉ còn ký thác vào câu ước định ngày đó với Lâm Khiếu Đường, nếu như không phải vậy, chỉ sợ tinh thần đã sụp đổ, không phải tẩu hỏa nhập ma thì cũng là làm ra việc ngu ngốc nào đó.
Mấy năm nay Thần Lộ Tiên Tử cũng bởi vì duyên cớ dung mạo, nên tốc độ tu luyện bị ảnh hưởng chậm lại. Ngày trước có rất nhiều nam tu như ong bướm bên hoa vây quanh nàng thì lúc này toàn bộ đã biến mất, sự quan tâm của môn phái đối với nàng cũng giảm đi rất nhiều, cho nên trong bẩy mươi năm nay tu vi không có bước tiến triển.
Tiểu Lan đối với sự tình nữ tử này đã từng nghe tới, ba năm trước đây cũng tại Thiên Hà Tông có một lần gặp mặt, tại lúc Lâm Khiếu Đường truyền âm liền báo cho nàng biết, tam nữ kết bạn đồng hành tới cực tây này.
Chín ngày trước tam nữ đã chờ ở đây, qua chín ngày vẫn không thấy bóng dáng Lâm Khiếu Đường, mơ hồ đối với chuyến đi lần này có cảm giác không muốn.
Tố Tố tại phương diện y thuật có thể nói là chân truyền của Lâm Khiếu Đường, thế nhưng đối mặt với dung mạo của Thần Tiên Tử cũng không thể tìm ra biện pháp nào.
Trên thực tế, tại Đại Lục Kỳ Đông có tồn tại không ít hơn ba loại đan dược, thậm chí còn có kỳ phương giúp bảo trì dung mạo, những loại này nhiều là do một số ít nữ tu nghiên cứu chế tạo mà thành, cũng có một bộ phận là kiệt tác của một vài nam tu để từ đó kiếm lời, trong đó cũng có không ít thượng phẩm, hiệu dụng coi như không tệ, dù là là dung mạo đã hoàn toàn thay đổi cũng có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.
Thế nhưng những loại đan dược này Thần Lộ Tiên Tử phục dụng vào lại không có một chút tác dụng, toàn bộ khuôn mặt không phải chỉ có bị ngoại thương như nhìn qua, nếu chỉ là vậy thì chính nàng cũng đã có rất nhiều phương pháp khôi phục dung mạo. Vấn đề là, ngoại trừ vết thương bên ngoài thì toàn bộ lớp da thịt trên khuôn mặt đã nhiễm kịch độc hoại tử, trừ phi thay da đổi thịt bằng không tuyệt đối không có khả năng trị hết. Đây chính là lời Đan Vương Mặc Vô Danh đã kết luận, đáng tiếc cho dù là hắn cũng không thể làm được điều này.
Ngay lúc tam nữ nói chuyện, dưới lầu bỗng nhiên xao động rồi mấy cỗ khí nguyên cường đại áp bách đến.
Tại lầu một có không ít tu luyện giả đang thưởng thức mỹ vị, lúc này đều dè dặt chậm dãi rời khỏi khách sạn, hoặc là đi vào trong phòng, chỉ còn lại một vài tu luyện giả ngồi tận trong góc khe khẽ nói nhỏ, trong những tu luyện giả này không ít người có tu vi đại sư giai.
Bên ngoài cửa, có bốn gã tu luyện giả tu vi cực kỳ cao đi vào, trong đó có ba người mặc vân bào màu trắng, tiêu chí trên trang phục chính là Thái Vân Tông Thập Quốc Minh, bên hông có đeo một khối ngọc phối. Trong ba người, dẫn đầu là một vị đạo sĩ trung niên sắc mặt hồng nhuận, hai người còn lại đều có dáng vẻ thanh niên.
Một người còn lại đi sánh vai với đạo sĩ trung niên, thế nhưng trang phục lại có vẻ lôi thôi, phía sau lưng đeo một cái hồ lô lớn bằng cả một người, dánh vẻ lấm la lấm lét như có chút gian trá, bất quá bên trong cái vẻ gian trá lại ẩn giấu vẻ tàn nhẫn, giữa trán còn có một vết thủng nhìn như con mắt thứ ba vậy.
Tu vi bốn người này cực kỳ cao thâm, hai thanh niên có tu vi đại sư giai hậu kỳ, đạo sĩ trung niên và quái nhân ba mắt tu vi lại càng kinh khủng hơn, cả hai đã là linh hồn hậu kỳ đỉnh phong.
- Khí nguyên thực cường đại!
Có người nhẹ giọng khen.
- Lời vô ích, thấy hai người dẫn đầu kia là ai không? Người kia là nguyên lão Thái Vân Tông - Thông Vân Chân Nhân, người còn lại là nguyên lão Khổ Lâm tự - Tam Nhãn Thần Cái, cả hai đều là đại nhân vật lừng lẫy, chúng ta chỉ có thể xa xa nhìn lại, tốt nhất là rời khỏi nơi này đi thôi!
Một người khác nhỏ giọng nói.
Ngay lúc các vị tu luyện giả còn trong sợ hãi, đột nhiên một thanh âm như sấm rền đã vang lên.
- Mấy người không phận sự nhanh cút hết cho lão tử, Thần đạo hữu cũng xuống đi thôi, đừng tưởng là tìm mấy người đàn bà Thiên Hà Tông là đã có được chỗ dựa vững chắc, lão tử sẽ không dám động đến ngươi!
Tam Nhãn Thần Cái nhìn vào một gian sương phòng trên lầu hai nói.
Nghe quái nhân ba mắt kia rống lên, đại đa số tu luyện giả nơi đây lập tức thấp thỏm lo âu đều nhanh chóng đứng dậy dự định rời khỏi, tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ không phải là kẻ mà họ có thể dễ dàng chọc tới, không thì đến chết cũng không hiểu rõ chết như thế nào.
Bất quá bốn phía vừa mới thức thời đứng dậy, còn chưa di chuyển thân mình thì bên trên lầu hai nhà nghỉ bỗng nhiên có một cỗ cường áp mạnh mẽ, làm cho đông đảo chúng tu luyện giả run run, đứng thẳng cũng không ổn, có phần đặt mông trực tiếp ngồi trở lại, chúng tu luyện giả cũng chỉ biết âm thầm kêu khổ.
Trên lầu hai, ba thân ảnh nhẹ nhàng từ bên trong một sương phòng chậm rãi đi ra, như tiên nữ hạ phàm.
Chúng tu luyện giả vừa ngồi trở lại, nắm thời cơ muốn đứng lên rời khỏi lần thứ hai, ai ngờ chỉ vừa mới đặt một bước thì một cỗ áp lực cường đại lại trùng kích đến, khiến cho những ai nóng ruột muốn rời khỏi lần thứ hai phải ngồi yên vị.
Tam Nhãn Thần Cái vừa thấy một nữ tử xuống đi xuống, không nói nhiều lời, lập tức thi pháp công kích, dư lực lan ra bốn phía.
Một thanh phi kiếm màu vàng bắn thẳng vào Thần Lộ Tiên Tử.
Ngày trước địa vị Thần Lộ Tiên Tử tại tu luyện giới rõ ràng cao hơn Tam Nhãn Thần Cái và Thông Vân Chân Nhân, khi đó hai người này cũng chưa có tu vi linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong như Thần Lộ Tiên Tử, chỉ kém một bước liền tiến vào địa vương giai, hai người này mặc dù cũng là nguyên lão linh hồn giai của đại phái, nhưng chỉ là tu vi sơ trung kỳ mà thôi.
Hôm nay qua hơn bẩy mươi năm, tu vi hai người này đã đều nâng cao một bước đạt được linh hồn giai hậu kỳ mà Thần Lộ Tiên Tử lại không hề tiến thêm nên tự nhiên không còn chút kiêng kỵ nào.
Phi kiếm màu vàng lao đến với tốc độ rất nhanh, hơn nữa lại càng khuếch tán ra bốn phía một cỗ dư lực cổ quái, nếu không cẩn thận ở trong phạm vi cỗ uy lực này, có thể trực tiếp miểu sát đối thủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Bất quá Thần Lộ Tiên Tử không phải vô dụng, ngày trước tốt xấu gì cũng là một trong sáu người được mấy vị minh chủ đặc biệt chọn ra từ hàng vạn gã tu luyện giả Nam Xuyên Giới đi tập kích Đại Hạ, nếu không có chút tài năng làm sao có thể lăn lộn bên ngoài.
Phi kiếm màu vàng khi còn cách Thần Lộ Tiên Tử một thước, trong nháy mắt liền bị đóng băng, lập tức mất đi pháp lực.
Keng một tiếng rơi trên mặt đất.
Hàn khí đột nhiên xuất hiện cũng làm khổ không ít tu luyện giả xung quanh, hai chân nhất thời cứng ngắc, đứng dậy không nổi mà muốn chạy đi cũng không xong, quả là tai bay vạ gió.
Tam Nhãn Thần Cái đánh lén một chiêu cũng không tiếp tục xuất thủ, hắn vẫn chưa có cái bổn sự làm người đầu sóng ngọn gió, tuy rằng chính mình không sợ người đàn bà kia, nhưng là đối phương cũng không phải là loại dễ dàng chọc tới, huống hồ Khổ Lâm Tự không được như Thái Vân Tông, thế nên xuất đầu trước vẫn muốn nhường cho vị man ngưu lão đạo kia.
- Đường đường là một nguyên lão Khổ Lâm Tự, không nghĩ tới sợ hãi đấu không lại mà hèn hạ đánh lén. Thật quá mức vô sỉ!
Tiểu Lan lạnh mặt nói.
Tam Nhãn Thần Cái phản bác:
- Các đạo hữu Thiên Hà Tông, chuyện này tốt nhất là không nên xen vào, kẻ yêu nhân này trộm đi thái thượng duẩn và Vân hương quả của Thái Vân Tông, lại còn lấy đi một khối Khổ Nghiêm băng của bản tự, hành vi cường đạo như vậy quả thực là nhân thần đều phẫn nộ.
Tu luyện giả xung quanh nghe vậy trong lòng rất muốn cười to, cái chuyện trộm đạo như vậy mà cũng bị nói thành nhân thần cùng phẫn nộ. Bất quá đại đa số tu luyện giả không biết được nội tình Khổ nghiêm băng bên trong Khổ Lâm Tự là tự nhiên hình thành, thế nhưng Thái thượng duẩn và Vân hương quả tại Thái Vân Tông lại là tiêu hao rất lớn tâm huyết và nhân lực bồi dưỡng mới có thể tạo ra loại tài liệu thượng phẩm mỗi trăm năm mới thành thục một lần, hai thứ tốt như vậy mà lại trộm đi khác nào gãi đúng nghịch lân của Thái Vân Tông.