A Mãnh và lão tam liều mạng nghĩ cách để ngăn cản nhưng thân thể duờng như không nghe sự sai khiến, vẫn không nhúc nhích .
Đột nhiên .
Bồng !
Một đoàn hoả diễm nóng cháy phóng ra từ huyệt động như một vòng lửa bùng lên từ bốn phía làm cho ngưòi ta không thể phân biệt. Một bàn tay quỷ dị lao ra nhanh như thiểm điện.
Phanh ! Lưỡng chưởng đấu nhau phát ra thanh âm khô khốc. Không kịp phản ứng, nhị trưởng lão bị một cỗ lực luợng vô cùng bá đạo đẩy văng ra ngoài xô ngã những vật cản phía sau mình đến vài chục thước mới dừng lại .
Òa , nhị trưởng lão thổ ra một ngụm máu, bất chấp thương thế kinh dị nhìn người đứng bên cạnh Tiểu Lan. Cả người ngây dại như không tin vào mắt mình, bất quá xương tay đã vỡ vụn nhanh chóng mang đến cảm giác đau đớn thay thế sự kinh sợ.
Không ngừng quan sát nhị trưởng lão, tất cả mọi người kinh hãi nhìn về một chỗ. Tĩnh lặng, quanh sân hoàn toàn tĩnh lặng .
Mọi người đều sửng sốt tự hỏi sao trên đời lại có thứ thân pháp kỳ dị như vậy.
Xin lỗi lão đại! Tiểu Lan rưng rưng nhìn vào bóng lưng khóc nói .
Lâm Khiếu Đường toàn thân tỏa ra một loại khí tức bạo nguợc nghe thấy như vậy bỗng dưng mềm lòng xoay nguời lại xoa xoa cái trán trắng nõn của Tiểu Lan nói " nha đầu ngốc đừng nói lung tung, lão đại xin lỗi ngươi.
Mọi người chưa hết kinh ngạc thì bỗng thấy trong huyệt động bỗng nhiên xuất hiện gió xoáy, thiên đại nguyên khí trong vài dặm điên cuồng tiến về phía bên trong huyệt động, ánh sáng bên trong động càng trở nên mờ ảo.
Trong mơ hồ , giốn như có tiếng trẻ con mới sinh khóc nỉ non. Mọi ngừoi còn tuởng mình bị ảo giác. Thân thể Từ Tam run nhẹ , có cảm giác muốn chạy trốn khỏi động.
- Nội anh, có ngừoi ở trong động ngưng kết nội anh! Luơng tiền bối, chúng ta phải làm sao bây giờ ? Từ Tam hoảng loạn kêu lên.
Luơng Bồi giả vờ trấn định nói: - Chúng ta chỉ là đuổi theo người ta đi qua đây, vẫn chưa có cử động gì quá khích, chắc là đối phương sẽ không làm khó dễ, lát nữa ăn nói kính trọng một chút, tự nhiên sẽ không sao. Chẳng qua chỉ là sư giai cao nhân mà thôi, chắc sẽ không làm ra hành động đối kháng lại bổn môn. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Lâm Khiếu Đường là một người cực kì bao che khuyết điểm của người nhà, nhìn Tiểu Lan thân hình toàn những vết thương, khí nóng nhanh chóng bốc lên đầu, vô pháp hoà hoãn lại."- Là ai khiến cho ngươi trở nên bộ dạng như thế này?"
Tiểu Lan trầm mặc không lên tiếng chỉ liếc nhẹ nhị trưởng lão, Từ Tam cùng và Lương Bồi. Dù rất nhanh những cũng đủ cho Lâm Khiếu Đường hiểu được ý.
"Tiểu Nha đầu đang rất thù hận ".
Ở trong động có sư giai cao nhân, vậy người thanh niên này chắc là đồ đệ của cao nhân đó. Lương Bồi thầm tính toán trong lòng chắp tay nói : "Tiểu huynh đệ! tại hạ là Lương Bồi, đệ tử của Vân Tiêu Điện không biết sư tôn ở đây bế quan đã quấy rầy, mong nhị vị thông cảm."
Lâm Khiếu Đường liếc mắt một cái làm cho Lương Bồi có cảm giác đã từng gặp ánh mắt này ở đâu, rồi lại nhìn Từ Tam, đối với người này Lâm Khiếu Đường có ấn tượng khá sâu, lần đầu gặp mặt còn tạo ra cho người ta cảm giác sâu không thể dò. Bất quá tình thế bây giờ đã khác xa.
Trong lúc Lâm Khiếu Đường đang nghĩ cách thu thập mấy tên này thì bỗng dưng bốn phía mọi người không tự chủ được phát ra tiếng kinh hô .
Một nữ tử xà mị y phục khiêu gợi, thân hình tiêu hồn nhẹ nhàng bước ra từ huyệt động khiến cho mọi người không thể nhưng nhìn ngắm .
Đôi con ngươi trong suốt của Tô Thiến Thiến luôn lóe ra ánh sáng nhạt mập mờ khiêu khích nhìn mọi người.
Lâm Vũ Tuyền đỡ tam trưởng lão đi ra theo .
Từ Tam thần sắc khẽ động : " Vãn bối chúc mừng Lam Duơng Tiên Tử đại công cáo thành, từ nay về sau thiên hạ lại có thêm một vị sư giai cao thủ ."
Nhìn thấy chính chủ đi ra, Lương Bồi không nhận ra, nghe Từ Tam nói vội vàng ấp úng :"Ngưỡng mộ đại danh tiên tử đã lâu, hôm nay được gặp quả là hân hạnh, vãn bối xin bái kiến tiên tử ."
Từ Tam ngạc nhiên không nghĩ tới Lương Bồi này cũng có kĩ năng vuốt mông ngựa lô hỏa thuần thanh đến vậy, dù sao hắn cũng có tu vi giả sư giai vậy mà một hai tiếng vãn bối thật là khiến cho người ta không thể tưởng được. Tô Thiến Thiến chỉ là hiếu kỳ đánh giá mọi người, đối với hai những lời hai gã nói cũng không quan tâm. Cuối cùng đem ánh mắt dừng lại trên thanh niên quỷ dị ban nãy, nhất thời ánh mắt trở nên nhu hòa. Thanh niên đó chính là Lâm Khiếu Đường.
-Hai người các ngươi lại đây một chút – Lâm Khiếu Đường vẫy vẫy tay nói .
Từ Tam, Lương Bồi nghi hoặc nhưng cũng không dám phản kháng cẩn thận bước qua.
- Quỳ xuống tự vả vào mặt hai cái, sau đó hướng vị tiểu thư này dập đầu ba lạy – Lâm Khiếu Đường nói với hai gã rồi chỉ vào Tiểu Lan vẻ mặt mỉm cười.
- Tiểu huynh đệ, ngươi nói vậy là có ý gì, chúng ta cùng là người trong đạo tông lẽ nào chỉ vì một tiểu nha đầu võ tông mà trở mặt .
Lương Bồi gặp Lam Duơng Tiên Tử là đạo sư thân phận, lại nghĩ Lâm Khiếu Đường là đồ đệ của nàng nên đoán Lâm Khiếu Đường cũng là đạo tông.
Từ Tam trong mắt chợt lóe lên hung ác nhưng cũng không nói năng gì .
- Nói ít thôi, quỳ hay không quỳ ? Lâm Khiếu Đường lạnh lùng nói.
Trước mặt nhiều người, Lương Bồi tất nhiên không có khả năng làm ra hành động xỉ nhục như vậy, phẫn hận nhìn thiếu niên trước mắt, trong lòng nghĩ hằng trăm biện pháp để giết chết đối phương. Nếu không phải tại nữ tử yêu mị đứng bên cạnh thì đã sớm ra tay .
"Thà chết không chịu nhục , Lương mỗ chỉ quỳ gối trước phụ mẫu tổ tiên và bái lạy ông trời, tuyệt không hướng những kẻ khác quỳ gối."
Lương Bồi hiên ngang lẫm liệt nói nhưng trong lòng thầm nghĩ nếu không phải có cường viện ở bên làm sao dám nói như vậy.
Đạo lý vĩnh viễn nằm trong tay kẻ mạnh .
Từ Tam ánh mắt lạnh lẽo, bỗng nhiên xuất phát hướng tới bên cạnh Tiểu Lan chuẩn bị động thủ. Thiếu niên này rõ ràng là cố ý làm khó, bây giờ có nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể tránh cá chết rách lưới .
Lâm Khiếu Đường đã sớm chuẩn bị, vung tay lên, một đoàn hỏa quang nổi lên, cánh tay đang vươn ra của Từ Tam bỗng dưng lìa khỏi thân thể. Từ Tam kinh ngạc không tin ánh mắt nhìn cánh tay bị cụt của mình, tốc độ quá nhanh, hắn thậm chí còn chưa kịp cảm thấy đau đớn, mắt trừng trừng nhìn cánh tay rơi xuống đất. Sau đó mới vang lên một tiếng thét to ….A…A…A
Lương Bồi nhìn thấy tình cảnh, nhanh chóng lùi lại mấy bước kinh dị nhìn vị thiếu niên trước mặt,vừa rồi ngay cả hắn cũng không nhìn rõ động tác đối phương ra tay. Lâm Khiếu Đường thân ảnh tiến theo, Lương Bồi kinh hãi bất chấp mặt mũi mạnh mẽ độn ra xa. Không nghĩ tới đối phương không chiến mà chạy, lại sử dụng độn thuật cấp cao, Lâm Khiếu Đường không có khả năng đuổi theo liền bắn ra phía trước ba chỉ hóa thành mũi nhọn bay đi. Luơng Bồi tuởng rằng đã thoát thân, ai ngờ phía sau truyền đến ba đạo tia sáng vội vã tung hồng châu ra ngăn cản, không nghĩ hồng chau chạm vào tia sáng thứ nhất đã vỡ vụn, hai đạo ánh sáng còn lại một trước một sau bắn vào trên mình Lương Bồi. Mang trong mình trọng thương, trong lúc nguy cấp Lương Bồi bộc phát ra tiềm lực kinh người, trong nháy mắt biến mất chỉ để lại một câu nói :"Lương mỗ ghi nhớ việc hôm nay, ngày sau sẽ đòi lại ổn thỏa, sợ là các vị đã quá coi thường Vân Tiêu Điện, tiểu huynh đệ, Lương mỗ trở về cũng là lúc ngày chết của ngươi đến."