Ngồi bên trong đại sảnh là một nhóm người sắc mặt cũng không tốt, ánh mắt sắc bén, âm trầm lợi hại đều có thể giết chết người.
Chỉ có duy nhất một lão nhân vận hắc bào ngồi trên cao ngẩng đầu nhìn người trung niên kia liếc mắt một cái, ánh mắt tựa hồ lạnh nhạt nhưng thực tế lại ẩn chứa sát khí trấn áp mãnh liệt, thanh âm vang lên:” Phong nhi, chú ý thu liễm! Mới như vậy đã vội vàng xao động còn ra thể thống gì?”
“Thu liễm?” Nam nhân nọ đứng lên nghiến răng nghiến lợi nói:”Phụ thân đại nhân, Thần lâu kia kiêu ngạo khinh người, người còn muốn con làm sao nhẫn nhịn. Bất quá chỉ là một tổ chức nho nhỏ mới nổi lên ba năm gần đây thế nhưng dám dõng dạc tuyên bố muốn tiêu diệt Huyết Sát Cung chúng ta. Lại phái ra một đám ô hợp tới làm chúng ta tổn thất trầm trọng…”
Nam nhân kia tay gắt dao nắm chặt thành quyền tựa hồ hận không thể tàn sát toàn bộ Thần lâu kiêu ngạo kia.
Xác thực lần trước Thần lâu công kích Huyết Sát cung tuy rằng không thành công nhưng cũng làm cho Huyết Sát cung tổn thất nghiêm trọng, có thể nói, Huyết Sát cung so với Thần lâu còn thiệt hại nặng nề hơn.
Bất quá tổn thất là chuyện nhỏ nhưng tiếp theo thanh danh mới là cả một vấn đề. Trên giang hồ quan trọng nhất chính là thanh danh. Một cái thế đại hiệp, chuyên hành hiệp trượng nghĩa, được người đời khen ngợi, quan hệ rộng rãi, cho dù có kẻ thù muốn lấy mạng hắn cũng phải suy tính trước sau có thể hay không làm cho nhiều người tức giận. Mà một kẻ tiểu nhân ti bỉ vô sỉ, đi đến đâu cũng bị người đuổi đánh, cho dù có gặp kẻ đại địch muốn giết hắn ư? Không cần ra tay, sẽ có người giúp ngươi giải quyết trước. Vậy nên thanh danh trên giang hồ cũng như thanh kiếm hai lưỡi, có thể mang đến cho ngươi lợi ích cũng có thể mang về cho ngươi hủy diệt.
Huống chi một tổ chức sát thủ lại càng coi trọng thanh danh tổ chức. Nếu không nổi danh làm sao yên tâm làm sát thủ? Khách hàng làm sao nguyện ý tin tưởng tổ chức của ngươi? Dù sao thuê sát thủ giết người, một khi bị bại lộ cũng đồng nghĩa với chính mình gặp tai ương. Mà Huyết Sát cung bọn họ là tổ chức sát thủ đệ nhất giang hồ lâu năm nay cứ như vậy bị một cái Thần lâu mới xuất đạo khiêu khích. Đây là sỉ nhục cỡ nào?! Lại nói các tổ chức, môn phái khác sẽ đối với họ như thế nào? Làm sao bọn họ có thể sống yên trên giang hồ a.
Giang hồ chính là tàn khốc như thế. Nó mặc kệ ngươi thất bại vì nguyên nhân gì? Đối thủ của ngươi là ai? Thất bại chính là thất bại. Kẻ thù của ngươi sẽ ra sức đánh chó rơi xuống nước, bạn bè của ngươi sẽ đối với ngươi xa lánh, tị hiềm để tránh rước họa vào thân.
“Tuy mới xuất đạo ba năm nhưng thực lực của bọn họ tuyệt đối không cho phép chúng ta khinh thường.” Lão nhân, cũng chính là tiền nhiệm cung chủ Huyết Sát cung, giang hồ xưng gọi “Sát Ma”, tiếng ác vang xa. Hắn trời sinh thông minh hơn người, không giống con hắn – đương nhiệm cung chủ Huyết Sát cung – tính tình lỗ mãng. Tuy rằng phẫn nộ Thần lâu kia đối với Huyết Sát cung khiêu khích nhưng hắn hiểu rõ, nếu không có chỗ dựa vững chắc, đối phương cũng tuyệt đối không dám mạnh miệng.
“Lão cung chủ, lời này của người có ý là?” Một lão nhân khác đang ngồi một bên cũng thu hồi tức giận, nghi hoặc hỏi.
Huyết Sát lão cung chủ hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói:”Ta từng tìm Thất Tinh lâu thu mua tin tức về Thần lâu này.”
“Thất Tinh lâu?” Huyết Sát cung chủ kinh ngạc không thôi:”Phụ thân đại nhân, người tìm được phương pháp liên lạc với Thất Tinh lâu sao?”
Thất Tinh lâu, cho dù bọn hắn có tự xưng là giang hồ đệ nhất thế lực Huyết Sát cung cũng không dám ở trước mặt Thất Tinh lâu khinh nhờn. Đây chân chính là thế lực đệ nhất giang hồ, tổ chức này thần bí khôn lường, đã tồn tại hơn trăm năm qua. Thất Tinh lâu là một tổ chức tình báo, từ chuyện trên giang hồ tới thâm cung đại nội thậm chí cả nhũng chuyện trong nhân gian bình thường, có thể nói trên thế gian này không có chuyện gì Thất Tinh lâu không biết.
Thân là một tổ chức tình báo Thất Tinh lâu đương nhiên kinh doanh mua bán tin tức. Nhưng là để có thể cùng bọn họ buôn bán phải bỏ công tìm kiếm phương thức liên lạc với người Thất Tinh lâu. Nhưng là vài năm gần đây không hiểu sao việc liên hệ với Thất Tinh lâu đã khó lại càng thêm khó cho nên mỗi tin tức mua được từ Thất Tinh lâu đều trở thành đại sự trên giang hồ.
“Kia… Kết quả thế nào? Đã biết bối cảnh của cái tiểu tổ chức kia chưa?” Huyết Sát cung chủ hai mắt sáng lên, nghĩ tới viễn cảnh tương lai bi thảm của Thần lâu kia, cơn tức giận trong lòng tiêu tan hơn phân nửa.
Bị chính con mình hỏi như vậy, lão cung chủ trầm mặc một lúc lâu. Trái với biểu hiện âm trầm, bình tĩnh bên ngoài, bàn tay lão nhân khô héo dưới lớp hắc bào đã siết chặt đầy vẻ độc ác, nham hiểm. Sau một lúc lâu cực lực áp chế lửa giận, thanh âm mới vang lên:”Không có.”
“Làm sao có thể… Thất Tinh lâu chẳng phải được xưng tụng là không gì không biết sao? Chỉ cần trả thù lao là có thể mua mọi tin tức muốn biết. Vì sao bây giờ chỉ là bối cảnh của một cái Thần lâu nho nhỏ lại không tra ra được.” Huyết Sát cung chủ thập phần kinh ngạc, các vị trưởng lão còn lại trong đại sảnh cũng vô cùng nghi hoặc.
“Không phải không tra ra mà là hắn cự tuyệt mua bán tin tức về Thần lâu này.” Nói tới đây trong giọng nói của lão nhân cũng thêm vài phần kiêng kị:”Lúc ấy tiếp đón ta là người quản lí đứng đầu trong mười hai người của Thất Tinh lâu, thời điểm ta nói muốn mua tin tức của Thần lâu, người kia sắc mặt rất kì quái sau đó không chút do dự cự tuyệt yêu cầu này. Tuy không biết nguyên nhân là gì nhưng có thể khẳng định, Thần lâu này và Thất Tinh lâu quan hệ một chút cũng không đơn giản.”
“Nói như vậy, Thần lâu đó thật sự rất thần bí.” Lúc này, mọi người Huyết Sát cung mới nhớ, từ sau khi Thần lâu xuất hiện, trên giang hồ liên tiếp xảy ra chuyện, một loạt các tổ chức có thực lực không kém bọn họ đều bị Thần lâu thâu tóm. Tuy Thần lâu này chỉ xuất hiện mới ba năm nhưng thực lực của họ không đơn giản như vậy.
“Cung chủ!” Một người toàn thân mặc đồ dạ hành màu đen, trên mặt đeo khăn che bịt kín đột nhiên xuất hiện hướng về phía lão cung chủ quỳ một gối, hai tay cung kính dâng lên một tấm bái thiếp màu đỏ:”Vừa rồi có người tự xưng là người của Thần lâu, đưa tới bái thiếp.”
Lão cung chủ nhìn chăm chú bái thiếp màu đỏ kia một hồi lâu, cuối cùng đành đưa tay ra nhận lấy.