Giọng nói đó là của quản gia trong nhà. Lúc nghe thấy tiếng đó, lão thái gia cũng trấn tĩnh lại tinh thần, hít sâu một hơi rồi mới để Lãnh Hoa đỡ bước ra ngoài.
Mở cửa ra nhìn thấy quản gia đang đứng ở giữa sân nên hỏi: “Có chuyện gì?”
“Lão thái gia, người quản lý ở chợ đen đến rồi, nói là biết lão gia xảy ra chuyện nên đã đặc biệt mang đến đây loại thuốc có thể cứu mạng được.” Nhìn sắc mặt khó che giấu được vẻ lo lắng lẫn mệt mỏi của lão thái gia, trong lòng quản gia khẽ thở dài một hơi, cũng không biết gia chủ bây giờ thế nào rồi!
Nghe vậy, lão thái gia bỗng sững người lại một lúc rồi hỏi tiếp: “Hắn bây giờ đang ở đâu?”
“Quan thiếu gia có lệnh không tiếp bất cứ ai, vì thế lão nô cũng không cho hắn vào nhà nên bây giờ hắn đang đứng ở ngoài cổng lớn đợi!”
Đúng lúc lão thái gia đang chần chừ không biết có nên nhận thuốc hay không thì trong phòng bỗng vọng ra giọng nói của Quan Tập Lẫm: “Lãnh Hoa, ngươi vào đây một lát!”
Lãnh Hoa đáp lại một tiếng, giúp lão thái gia đứng vững lại rồi nhanh chóng đi vào trong, không lâu sau đã lại đi ra rồi ghé sát vào tai lão thái gia nói vài câu.
“Như vậy đi! Ngươi dẫn hắn đến phòng khách, ta đến đó xem thế nào.” Lão thái gia bảo quản gia ra mời hắn vào nhà.
Nhưng quản gia lại không đi ngay mà lại đứng yên tại chỗ hỏi lại: “Lão thái gia, Tam vương gia cũng đang ở ngoài cửa, việc này... Có để tam vương gia vào đây không?”
“Bảo hắn về trước đi, nói là trong phủ bây giờ không rảnh để tiếp khách, ai đến cũng không gặp!” Lão thái gia phất tay nói.
“Vâng!” Quản gia đáp một tiếng rồi đi ra ngoài.
“Ngươi ở lại đây đi, xem giúp được gì thì giúp!” Lão thái gia quay sang nói với Lãnh Hoa, bảo hắn ở lại còn mình thì đi ra sân rồi đứng lại, nhìn đám thị vệ canh giữ xung quanh nhà nói: “Chuyện đại tiểu thư trở về không được để cho bất kỳ ai biết được!”
Đám thị vệ đồng thanh đáp: “Vâng!”
Do chỗ này có bọn họ canh giữ, đám hạ nhân trong phủ cũng không thể ra vào bên này, vì thế chuyện đại tiểu thư về lúc nãy chắc rằng chỉ có những người ở nơi này mới biết được.
Bên ngoài cửa lớn Phượng phủ.
Việc Phượng Tiêu xảy ra chuyện, tin tức này giống như lông vũ bay đầy trời nên dường như cả thành đều đã biết tin này, các thế lực lớn hay người của các gia tộc đều rất quan tâm đến việc sống chết của Phượng Tiêu.
Dù gì đi chăng nữa, Phượng phủ tuy có trụ cột nhưng huyết mạch chính thống lại chỉ có một mình Phượng Tiêu, hơn nữa Phượng lão thái gia tuổi tác cũng đã cao rồi, đã nhiều năm không đột phá, mà con của Phượng Tiêu lại chỉ có một đứa con gái, nếu như Phượng Tiêu không sống được nữa, vậy thì e rằng Phượng phủ cũng sẽ rơi vào nguy cơ sụp đổ mà thôi.
Vì thế, lúc nhìn thấy quản lý chợ đen đến Phượng phủ thì trong lòng mọi người không khỏi có chút cảm giác kinh ngạc.
Lẽ nào là Phương Tiêu có giao tình với người ở chợ đen sao? Phượng Tiêu vừa xảy ra chuyện thì người ở chợ đen đã mang thuốc đến! Có điều, theo lời của người ở chợ đen đó thì có lẽ Phượng Tiêu vẫn có thể giữ lại được cái mạng này, dù chợ đen ở thành Vân Nguyệt này cũng chỉ là một phần rất nhỏ bé nhưng các loại thuốc trong chợ đen không những có rất nhiều loại quý giá mà còn có thể cứu được mạng người.
Chỉ là loại thuốc cứu mạng quý giá đến vậy mà chợ đen lại mang đến tặng không cho Phượng phủ hay sao?
Cửa lớn của Phượng phủ kêu cạch một tiếng rồi mở ra, quản gia đứng trước cửa cung kính mời người quản lý chợ đen vào trong, sau đó quay sang nói với Mộ Dung Dật Hiên mấy câu rồi cửa lớn lại đóng lại.
Phòng khách Phượng phủ.
“Phượng lão gia!” Quản lý chợ đen nhìn Phượng lão gia hành lễ.
“Nghiêm quản sự!”
Lão thái gia cũng đáp lễ rồi nói: “Mời ngồi!”
Nghiêm quản sự không ngồi mà chỉ nói: “Hôm đó lúc Quỷ Y rời đi đã bảo chợ đen phải chú ý quan tâm đến Phượng phủ, hôm nay ta nghe được tin Phượng tướng quân xảy ra chuyện, tình hình có chút nguy cấp nên đã đặc biệt mang hai lọ dược tễ này đến đây, hy vọng là có thể giúp Phượng tướng quân vượt qua cơn nguy hiểm!”