Cuối cùng cũng có khách tới, nhưng là hai tốp người ngựa. Một người cưỡi một con tuấn mã màu trắng, mặc áo vàng kim hoa mỹ, hông đeo trường đao, mặt mũi tuấn tú như vầng trăng sáng trên bầu trời. Kim Y Lan Nguyệt Hầu. “Khách tới!” Người hầu của Thiên Khải thành hưng phấn hô to: “Giám quốc đại nhân, Lan Nguyệt Hầu gia đến!” “Lan Nguyệt Hầu? Đây là nhân vật quyền cao chức trọng đấy.” Đồ nhị gia nói đầy ẩn ý. Tiêu Sắt cười một tiếng, cũng đáp đầy ẩn ý: “Dù sao cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.