‘‘Ta không phục!’‘ Một giọng nói trẻ tuổi hơn vang vọng hơn lan khắp Thiên Khải thành. Tiêu Sắt đứng trên quán trà, áo quần đã thấm đẫm vết máu, trên người đầy vết thương nhưng gương mặt hoàn toàn không có ý thối lui. Hắn dừng lại một chút, rồi hét: “Ta không phục! Thì sao!” Lạc Thanh Dương không trả lời, tung người nhảy một cái, đã tới trước mặt Tiêu Sắt. “Tới hay lắm!” Tiêu Sắt quát khẽ một tiếng, vung thanh trọng kiếm lên nghênh đón. “Báo quân hoàng kim thai thượng ý, đề huề ngọc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.