Tư Không Thiên Lạc lười tính toán có hay không với Diệp Nhược Y và Tiêu Sắt, một mình ngồi trên nóc nhà. Rất nhiều ngày nhiều đêm trước cô cũng nằm trên nóc nhà của Tuyết Nguyệt thành như vậy, ngắm trăng tròn bay lên trên đỉnh Thương Sơn. Lúc đó cô rất tò mò liệu Thiên Khải thành trông như thế nào, nhưng khi thật sự tới nơi mới phát hiện Thiên Khải thành thật ra không tốt chút nào. “Lúc nào mới về được đây.” Tư Không Thiên Lạc nhìn về xa xăm lẩm bẩm, đột nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.