Bạch Vương Tiêu Sùng ngồi trước giường, nói với Hoa Cẩm: “Thần y, bây giờ đã sắp bắt tay vào chữa trị. Nhưng ta còn chưa biết mình cần phải làm gì. Tiêu Cảnh Hà ở bên cạnh mở miệng nói: “Hoàng huynh không cần hỏi nhiều như vậy, cứ nghe thần y là được.” Hoa Cẩm lấy một mũi châm bạc ra, nhẹ nhàng hơ qua ánh nến: “Điện hạ không cần làm gì cả.” Cô bỏ châm bạc ra, Mộc Xuân Phong đưa một chai thuốc lên, đổ nước thuốc trong đó lên trên châm bạc: “Thứ này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.