Lôi Vô Kiệt nhìn Tiêu Sắt, Tiêu Sắt nhìn Lôi Vô Kiệt, hai người cùng thấy được hai chữ trong mắt đối phương. Kinh tởm. Hai người không hẹn mà cùng xoay người, cúi thấp đầu đi về phía Cảnh Thái cung. “Đứng lại.” Một giọng nữ nghiêm khắc đột nhiên gọi họ lại. Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt lập tức cúi đầu, nhanh chóng bước về phía trước. “Ta bảo đứng lại!” Giọng nữ quát lớn. Mũi chân của Tiêu Sắt hất nhẹ một cái, một viên đá nhỏ rơi vào tay hắn. Hắn búng nhẹ ngón tay,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.