Tiêu Sắt nhớ lại đêm trăng hôm đó, Vô Tâm mặc tăng bào màu trắng đứng trên nóc nhà, tắm ánh trăng lạnh lẽo, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười một tiếng, ống tay áo bay phất phơ, đón gió bắt đầu múa lượn. “Ta muốn cưỡi gió bay về bắc, Hiên Viên tuyết lớn tựa bão dông. Ta muốn mượn thuyền chèo về đông, tiên tử yểu điệu nghênh gió tới Ta muốn cưỡi mây ngàn vạn dặm, long ngâm trong triều làm gì ta? Trên đỉnh Côn Luân tắm nắng dương, tận cùng biển cả ngắm núi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.