Mộc Xuân Phong làm theo ý của Hoa Cẩm, tháo từng vòng vải trắng trước mắt Tiêu Sùng ra. Hoa Cẩm nâng nến quơ quơ trước mặt Tiêu Sùng: “Có cảm giác được ánh sáng không?” Tiêu Sùng hơi cau mày: “Hình như có chút ánh sáng.” Hoa Cẩm buông nến xuống, giơ một ngón tay lên vẫy vẫy trước mặt Tiêu Sùng: “Bây giờ thì sao?” Tiêu Sùng do dự một chút: “Hình như không thấy được.” Hoa Cẩm giơ tay, vén mi mắt của Tiêu Sùng lên, quan sát cẩn thận một hồi rồi chìm vào trầm tư....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.