Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Coi như tuân thủ quy củ, đối với các huynh đệ cũng rất khách khí!

Giang Hiểu nói ra:

- Nhưng mà, trừ đo đạc thổ địa ra, hình như thủ bị doanh cũng muốn kiến tạo một doanh trại trên đảo.

- Thủ bị doanh?

Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, nói:

- Đinh thủ bị?

- Vâng!

Giang Hiểu cúi đầu, dùng khóe mắt liếc trộm qua Tiểu Báo Tử, giống như muốn tìm trên mặt hắn điểm gì khác thường.

Đáng tiếc thần sắc Tiểu Báo Tử không thay đổi, chỉ nhẹ nhàng nói một tiếng:

- Như vậy à, ha ha, đảo giữa lòng sông thuộc về Giang Thành, không phải của thủy quân chúng ta, chỉ cần Giang Thành đồng ý, hắn có dời đại doanh lên đảo ta cũng không có ý kiến, đừng để ý đến bọn chúng.

- Vâng!

Giang Hiểu ứng một tiếng, có chút do dự nói ra:

- Đại nhân, ta lo lắng, nếu như binh sĩ thủ bị doanh lên đảo, xảy ra xung đột với huynh đệ chúng ta thì làm sao?

- Xung đột? Sẽ có xung đột gì chứ!

Tiểu Báo Tử ngạc nhiên nói ra:

- Hòn đảo giữa lòng sông, chim không thèm ỉa phân, trừ bến cảng và nơi chứa hàng ra, còn có hai giáo trường, ngươi nói xem có chuyện gì?

- Ý của ta là, nếu người của thủ bị doanh khiêu khích thì làm sao bây giờ?

- Hắn dám?

Tiểu Báo Tử cười lạnh nói,

- Họ Đinh kia không có gan như vậy, về phần binh sĩ thủ bị doanh, cũng không to gan như vậy. Hiện giờ ta đang lo lắng không phải là bọn chúng khiêu khích, mà là các ngươi xui khiến thủ hạ chủ động khiêu khích, muốn đuổi bọn chúng đi.

- Ách!

Trên đầu của Vương Thành, Giang Hiểu và Chu sẹo đều đổ mồ hôi lạnh, một câu cũng nói không nên lời.

Bọn họ, đúng là có ý định này.

Tuy đảo giữa lòng sông không nhỏ, nhưng bây giờ bị các thế lực Giang Thành phân chia, những nơi còn lại đủ để kiến tạo hai doanh không nhiều, cho nên có thể chiếm được bao nhiêu cứ chiếm, đặc biệt là quan hệ của thủ bị doanh và thủy quân không tốt. Đột nhiên kiến tạo doanh ở chỗ này, thành phần giám thị không ít, cho nên, mấy người này cũng nghĩ đến có nên tìm biện pháp đuổi thủ bị doanh ra hay không, muốn Tiểu Báo Tử nói ra, kết quả lời nới vừa ra, đã bị Tiểu Báo Tử đánh trở về.

- Chớ chọc nhiều chuyện như vậy, thủ bị doanh ở trên đảo, đối với chúng ta không có chỗ xấu, mà còn được lợi không ít. Các ngươi không tạo phản, sợ cái rắm gì, đúng rồi, bắt đầu từ tháng sau, tiền thưởng cho huynh đệ tăng lên gấp đôi, tiêu chuẩn thức ăn cũng tăng lên gấp đôi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

- A? Đại nhân, mấy tháng nay, chúng ta đã tăng lên hai lần rồi!

Chu sẹo kêu lên.

- Chẳng lẽ chúng ta không còn tiền sao?

Tiểu Báo Tử trừng mắt, nói:

- Làm cho đại doanh nhiều tiền như vậy, chẳng phân cho huynh đệ, ngươi định xài hết sao?

- Đại nhân, làm như vậy, nếu rơi vào trong tai của người có tâm, không sợ có ngươi nói ngài mua chuộc nhân tâm, mưu đồ làm loạn à?

Giang Hiểu hỏi.

- Nói nhảm, toàn bộ thủy quân, từ trên xuống dưới thêm, không đủ một ngàn người, chỉ bằng bao nhiêu người như vậy, làm loạn cái rắm!

Tiểu Báo Tử cười mắng, nói:

- Lời này nói ra không phải bị người ta cười chết sao!

- Hắc hắc, đại nhân nói đúng, đại nhân nói đúng!

Giang Hiểu cười gượng hai tiếng nói ra.

- Còn nữa, lần trước bởi vì chuyện Hoàng Long Bang, hình như chúng ta và huynh đệ trong thủ bị doanh không được vui vẻ lắm, các ngươi trở về nói với các huynh đệ, nhìn thấy huynh đệ thủ bị doanh, tất cả mọi người khách khí một chút, đừng làm như đang gặp cừu nhân, có rượu mọi người cùng uống, có thịt mọi người cùng ăn, vui chơi giải trí tốn bao nhiêu tiền cữứ!

Nói đến đây, hắn dừng một cái, liếc mắt nhìn Giang Hiểu, nói:

- Giang đại nhân, ngươi tìm mấy huynh đệ cơ linh, bảo bọn họ chú ý đánh quan hệ tốt với thủ bị doanh, không đủ tiền, cứ tới tìm ta. Tất cả mọi người đều tham gia quân ngũ ở Giang Thành, ai mà không có người thân ở nhà, hiểu chưa?

- Minh bạch, minh bạch!

Tinh quang trong mắt Giang Hiểu lóe lên, đã hiểu rõ Tiểu Báo Tử đánh chủ ý gì, lập tức hưng phấn, nhưng mà, lúc hắn ngẩn đầu nhìn lên khuôn mặt quá mức trẻ tuổi của Tiểu Báo Tử, trong nội tâm lại phát lạnh, tiểu tử này mới bao nhiêu tuổi a, tâm cơ đã thâm trầm như vậy, còn nói cái gì không mưu đồ làm loạn, không nên nhìn bề ngoài mà đánh giá, hận không thể đem người thủ bị doanh kéo về bên này. Nhưng mà, như vậy cũng tốt, đi theo thủ lĩnh như vậy, tiền đồ sau này rất tươi sáng, ít nhất là không giống lúc trước, ngay cả các huynh đệ bình thường còn được thưởng không ít bạc.

- Tốt rồi, không còn chuyện gì, Chu sẹo lưu lại!

- Vâng!

Ba người cùng kêu lên, Vương Thành và Giang Hiểu đồng thời lui ra, thời điểm lui ra, ánh mắt nhìn Chu sẹo hiện ra một tia hâm mộ.

Phải biết rằng, cho tới nay, trong cao tầng thủy quân Giang Thành, quyền lực lớn nhất chính là Vương Thành và Giang Hiểu, bởi vì một người là phó thống lĩnh, một người còn lại nổi tiếng trí kế, cho nên, người nghe theo bọn họ không ít.

Mà Chu sẹo, nổi danh xấu tính, nát người, không có nhiều người nguyện ý liên hệ với hắn, ngay cả mấy tiểu đội trưởng thuộc hạ của hắn, cũng chỉ sợ hắn mà không có kính ý.

Sau từ khi Tiểu Báo Tử tới đây, chuyện này đã sinh ra biến hóa, Tiểu Báo Tử rất hứng thú với gia hỏa tính tình thô bạo nát người này, tuy động một chút là đánh là mắng, rất không nể tình, nhưng trong đó lại lộ ra vẻ thân mật mà người khác không có, trọng yếu nhất là Tiểu Báo Tử còn tự thân chỉ điểm võ nghệ cho Chu sẹo.

Nói thật ra, ở sâu trong nội tâm, Tiểu Báo Tử đối với Chu sẹo không có một điểm tốt nào, thằng này thô tục, vô lễ, tàn nhẫn, trời sinh tính tham lam, hèn mọn bỉ ổi háo sắc, nam nhân có khuyết điểm gì thì đều phát huy rất triệt để trên người của hắn. Nếu là một người khác, Tiểu Báo Tử đã sớm nghĩ biện pháp đuổi hắn đi rồi.

Nhưng mà, Tiểu Báo Tử lại vô tình phát hiện, tên Chu sẹo này, nhưng lại không phải là một người bình thường, hắn có thiên phú huyết mạch.

Giống như hắn có Hỏa Hồng Tình, trong người tên Chu sẹo này chảy xuôi huyết mạch viễn cổ, có được thần thông của huyêt mạch viễn cổ này, chỉ là, điểm này ngay cả hắn cũng không biết thì bỏ đi, nhưng hắn cho rằng Tiểu Báo Tử cảm thấy tư chất của hắn tốt, làm người thành thật, cho nên mới nhìn hắn vừa mắt.

Từ khi biết được mình có huyết mạch Hỏa Hồng Tình, cho nên đối với chuyện thiên phú huyết mạch, Tiểu Báo Tử vẫn tận lực lưu ý, những năm gần đây, hắn xem không ít sách vở, cho nên cũng có lý giải nhất định về thiên phú huyết mạch, nói trắng ra, những thần thông này giống như thần thông của những ngươi mang thiên phú huyết mạch trong manga, có huyết kế giới hạn, chỉ tồn tại trong những tộc đàn đặc biệt, dùng hình thức huyết mạch lưu truyền xuống, Hỏa Hồng Tình như thế, Thiên Long Đạo Lôi thị gia tộc Lôi Linh thân thể cũng là như thế, mà thiên phú huyết mạch của Chu sẹo không giống, tuy nhiên thiên phú huyết mạch của hắn còn chưa thức tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK