Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Vương gia nói rất đúng, Chu Báo tuy có chút may nắm, nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là một đứa nhà quê, Vương gia không cần chú ý đến hắn nữa, hiện giờ Côn Lôn Sơn mất ba gã cường giả, nhất định sẽ không để yên đâu, chúng ta cứ chờ xem trò hay của Chu Báo a!

Bên dưới Ninh Vương, thanh niên văn sĩ mặt mũi tràn vẻ cười nhẹ nhàng nâng chén rượu lên.

- Chỉ cần Chu Báo bị trừ, Tây Bắc liền không còn gì trở ngại nữa, không được vài năm, vạn dặm chi địa này sẽ thu vào hết dưới trướng Vương gia, đã đến lúc kia, ha ha ha ha ha!

Hai người cùng cười phá lên, phảng phất hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay bọn hắn vậy.

- Vương huynh, nếu như Chu Báo kia khiến Côn Lôn Sơn ...

Lúc hai người đang bàn mưu kế vui vẻ, một thanh âm liền từ bên ngoài vang lên.

Ninh Vương thần sắc biến đổi, hơi ngưng thần, chợt cười nói:

- Ta tưởng là ai chứ, nguyên lai là Yên nhi muội muội ah, muội muội đại giá quang lâm tiểu huynh không tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội!

Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy Ninh Vương đi đến trước lều vải, tự mình vén rèm lên, liền trông thấy Yên nhi như cười như không nhìn mình, ở bên chân của nàng, hộ vệ của Ninh Vương nằm đầy đất. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Vương huynh, thực lực của những hộ vệ này của ngươi thật sự là bất lực ah, ngay cả khi ta đến gần cũng không phát hiện ra, nếu như ta là thích khách thì ngài có thể đã lành ít dữ nhiều rồi!

- Yên nhi muội muội nói đùa, ngươi sao lại ám sát ta được!

Đang khi nói chuyện, ánh mắt chuyển qua một nữ thị vệ mặc áo trắng bên cạnh Yên nhi.

- Nếu là đoán không lầm thì vị này có lẽ chính là Thủy cô nương rồi, đại danh của Thủy cô nương, Tiểu Vương vẫn một mực nghe thấy, nhưng không có duyên gặp mặt, hiện giờ gặp được, thật sự vinh hạnh cho tiểu Vương ah!

Nử tử áo trắng kia hơi nhếch miệng, còn chưa trả lời, liền nghe được Yên nhi nở nụ cười:

- Thủy tỷ tỷ, ngươi không nên tin hắn, từ nhỏ đến lớn thì miệng của hắn là ngọt nhất, cũng không biết lừa bao nhiêu nữ hài tử rồi!

Đang khi nói chuyện, nàng liền trực tiếp tự tiến vào lều lớn, bước thẳng đến ghế chủ tọa.

Vẻ mặt Ninh Vương cười khổ, theo sát phía sau nàng.

- Yên nhi muội muội, ngươi sao lại chạy đến nơi chim cũng không thèm ỉa này của ta thế!

- Vương huynh là muốn hỏi ta sao ta lại biết ngài ở chỗ này, sao lại biết mưu đồ của ngài sao !

Yên nhi cười quay đầu nói, không chút khách khí đặt mông ngồi xuống ghế dựa lớn trong lều.

- Ninh Vương huynh, ta không chỉ biết mưu đồ của ngươi, còn biết cả hùng tâm của ngươi nữa, đương nhiên, cũng biết ngươi gặp phiền toái!

- Kính xin muội muội giải giải thích nghi hoặc cho vi huynh!

- Chuyện ngươi làm, không thể lừa được người khác!

Yên nhi cười nói:

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi có thể dấu diếm được phụ hoàng, dấu diếm được thái tử ca ca sao? !

Nghe được hai từ "Phụ hoàng""Thái tử ca ca", cơ bắp trên mặt Ninh Vương có chút run lên, cười khổ nói:

- Ta quả thật là chưa nghĩ qua có thể lừa gạt được bọn hắn, trên thực tế, ta chỉ muốn dấu diếm lâu hơn một chút thôi, chỉ là không ngờ ta vừa bắt đầu bọn hắn đã biết rồi!

- Ha ha, đã biết thì thế nào? Ninh Vương huynh đang sợ cái gì chứ? Phụ hoàng và thái tử ca ca không phải là đã không ngăn cản ngươi sao?

Yên nhi mỉm cười:

- Nếu bọn hắn đã không ngăn cản, thậm chí giả vờ không biết, thì ngươi cứ tiếp tục đi!

- Nếu như bọn hắn thật sự giả vờ không biết đến, ngươi cũng không tới đây rồi, không phải sao? !

- Mục đích ta tới đây không phải vì ngươi, mà là vì Chu Báo!

Yên nhi nhẹ nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:

- Mục đích của ta chỉ có một, đó chính là kiện Thuần Dương pháp khí trong tay Chu Báo, sở dĩ đến tìm ca ca, thật ra là muốn sớm chào hỏi với ca ca, không nên đánh chủ ý vào kiện Thuần Dương pháp khí kia!

- Thứ đồ vật ở trong tay Chu Báo, muốn đạt được, cũng không dễ dàng ah!

Ninh Vương như có điều suy nghĩ nói.

- Đương nhiên sẽ không quá dễ dàng, ca ca chỉ sợ còn không biết a, Vương Xà đã rời khỏi Thiên Long Thần Sơn, nếu ta đoán không lầm thì hắn đã đến Tây Bắc!

- Cái gì? Vương Xà cũng muốn nhúng tay vào chuyện này sao? !

- Việc này có gì mà kinh hãi chứ, quan hệ của Chu Báo và Vương Xà bình thường không được minh bạch, ngươi cũng không phải là không biết, rất nhiều người cũng hoài nghi Chu Báo này vốn là quân cờ do Thiên Long Đạo bố trí xuống, chỉ là mấy năm qua, quân cờ này lại phát triển quá nhanh, thế cho nên Thiên Long Đạo muốn di chuyển quân cờ này phải tốn khí lực rất lớn, cho nên mới cải biến sách lược, do Vương Xà chuyên môn phụ trách hắn!

- Vì một quân cờ mà cam lòng cho một kiện Thuần Dương pháp khí, phân lượng của quân cờ này cũng quá nặng a!

- Chuyện Thuần Dương pháp khí, Thiên Long Đạo trước đó cũng không biết rõ tình hình, bằng không thì cũng sẽ không bị động như hiện giờ, Chu Báo là một người có đại cơ duyên, đại kỳ ngộ, cho nên Thiên Long Đạo mới thả hắn ra, mới áp dụng biện pháp như vậy để bồi dưỡng!

Yên nhi cười nói

- Đây cũng là chỗ thông minh của Thiên Long Đạo!

- Nếu Vương Xà đã đến, vậy thì thắng bại có lẽ sẽ có biến hóa a? !

- Không có biến hóa gì cả, Vương Xà dù cường thịnh trở lại, cũng chỉ là một người thôi, hơn nữa theo ta được biết, Vương Xà lúc này tay không mà đến, cũng không mang theo Thuần Dương pháp khí, vô luận tính toán thế nào thì phía Chu Báo cũng không có phần thắng!

- Thế thì không nhất định!

Ninh Vương lắc đầu nói:

- Chu Báo giết là Nhị trưởng lão của Côn Luân Sơn, cho nên lúc này nhất định là do Đại trưởng lão Ninh Bác xuất đầu, nếu như Chu Báo và Vương Xà liên thủ chế ngự Ninh Bác, đoạt lấy Thuần Dương pháp khí Độn Long Thung của hắn thì ai thắng ai bại, cũng không nói chính xác được!

- Chuyện như vậy sẽ không xảy ra, thực lực kém quá lớn!

Yên nhi lắc đầu nói

- Đừng quên, ninh bác là cửu phẩm cường giả, hơn nữa trong tay cũng có một kiện Thuần Dương pháp khí, Chu Báo căn bản không có ưu thế, về phần Vương Xà, hắn không có Thuần Dương pháp khí, căn bản không có khả năng chống lại Ninh Bác, coi như Chu Báo đưa Thuần Dương pháp khí của mình cho Vương Xà thì Vương Xà cũng không có phần thắng, huống chi, Côn Lôn Sơn cũng không ngốc, không thể nào chỉ phái một người đi tìm Chu Báo gây phiền toái, bọn hắn có ưu thế tuyệt đối, lúc này Chu Báo sẽ rất phiền toái!

- Chỉ hy vọng như thế a!

Ninh Vương cười nói

- Như vậy, ngươi thì sao, ngươi muốn làm thế nào? !

- Ta nói rồi, lúc này đây, mục đích ta đến là vì Thuần Dương pháp khí của hắn, nếu như có thể thì ta nghĩ phụ vương sẽ thu phục Tiểu Báo Tử này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK