Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Quả nhiên, sau khi kiếm quang của Tiểu Báo Tử bay được hơn mười dặm, liền chậm lại, sắc mặt cũng không lấy gì làm đẹp, sau đó chờ Kim Ngọc Tuyền đuổi theo.

- Tốt lắm tiểu bằng hữu, không cần tiếp tục đùa giỡn nữa, đi tiếp một trăm dặm chính là lều lớn của chúng, cẩn thận một chút không được bại lộ chân tướng!

Khi nói chuyện, kim quang trên người hắn chợt tắt, bay về chỗ có nhiều mây mù, muốn dùng những đám mây dày trên bầu trời để che dấu hành tung của mình.

Tiểu Báo Tử nghĩ nghĩ, cũng đi theo, kiếm quang màu xanh trên người cũng chợt tắt, thanh thế giảm đi. Đi ở phía sau Kim Ngọc Tuyền, lén lút bay vào sâu trong thảo nguyên.

Từ trên không trung quan sát, có thể nhìn rõ thảo nguyên không sót một cái gì.

Tuy rằng Bạo Phong Tuyết đã ngừng lâu rồi. Nhưng tuyết đọng trên thảo nguyên vẫn không biến mất, vẫn là một mảnh trắng xóa, mà ở trên thảo nguyên tuyết trắng, vô số lều bạt màu trắng nối liền thành một đoàn kéo dài đến sâu trong thảo nguyên.

Đây là quân trướng của quân đội Đại Tấn.

Tuyết lớn ngăn trở đại quân của Đại Tấn truy kích, ở trong hoàn cảnh như vậy, áp dụng chiến thuật truy kích nhanh chóng là không thực tế, cho nên Mã Thiên Trường liền áp dụng phương pháp thận trọng, vững chắc. chia năm mươi vạn đại quân thành mười quân đoàn, đi song song với nhau, không nói đến hiện tại thiết kỵ của thảo nguyên đã mất hết nhuệ khí và dũng khí, mà cho dù là vẫn còn nhuệ khí thì dưới tình huống vương triều hoàn toàn bị đnáh tan. Cũng không thể có đủ nhân mã để tiến hành phản công. Quan trọng nhất là hoàn cảnh hiện tại của thảo nguyên, tuyết lớn bao trùm cả thảo nguyên không chỉ ngăn cản đại quân của Mã Thiên Trường mà còn cản trở cả hoạt động của thiết kỵ thảo nguyên, ưu thế tiến thoái như gió của thiết kỵ Bắc Nguyên hoàn toàn không thể phát huy được. Chỉ cần cho ngựa chạy nhanh một chút thì sẽ bị thụt chân vào bên trong tuyết, không thể đứng dậy được.

Hiện tại việc duy nhất thiết kỵ Bắc Nguyên có thể làm là trốn, hướng tới chỗ sâu bên trong thảo nguyên mà chạy trốn, thoát được càng xa càng tốt, mà các bộ tộc của thảo nguyên thì không được may mắn như thế, bọn hắn không có tốc độ như của quân đội. Chỉ có thể đứng ở nơi này chờ chết. Chờ đợi đại quân của Đại Tấn tấn công chiếm được bộ lạc của bọn hắn. Rồi giết sạch trai tráng trong bộ lạc, nữ nhân và nhi đồng thì bị bắt đi. Được quân đội mang bán cho thương nhân và con buôn nô lệ, cuối cùng là dùng một mồi lửa thiêu hủy cả bộ tộc.

Đứng ở trên không có thể nhìn thấy rõ ràng hơn mười chỗ có ánh lửa, đó đúng là những chỗ có bộ lạc bị tiêu hủy.

Tốc độ của Kim Ngọc Tuyền và Tiểu Báo Tử dần chậm lại, cuối cùng dừng ở độ cao ngàn trượng trên không.

- Nơi đó chính là lều trại của Mã Thiên Trường!

Kim Ngọc Tuyền chỉ vào một cái lều lớn được quân đội canh gác rậm rạp.

- Kết thúc của Bắc Nguyên đã được định đoạt.

Tiểu Báo Tử cũng không trả lời hắn, mà nhìn vào trong thảo nguyên, nhẹ nhàng cảm thán một tiếng.

- Đúng vậy, đã kết thúc rồi!

Kim Ngọc Tuyền thấy bộ dáng của Tiểu Báo Tử, không khỏi nở nụ cười.

- Làm sao vậy, luyến tiếc Bắc Nguyên à.

- Không phải, chỉ là cảm thấy chuyện này phát sinh quá mức đột ngột, có chút khó tin.

Tiểu Báo Tử tự giễu cười.

- Được rồi, không nói chuyện này nữa, nói thử xem, chúng ta động thủ như thế nào.

- Bây giờ là giờ nào?

- Ch ắc cũng khoảng giờ dần!

- Chờ một chút nữa, lát nữa sẽ có người tới truyền chỉ, đồng thời còn có tân giám quân. Đến lúc đó nhất định Mã Thiên Trường sẽ dẫn hắn tuần tra đại doanh. Đến lúc đó chúng ta sẽ lẩn vào bên trong.

Đang phi hành ở trên không trung, Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền thấy rõ ràng một đội cẩm y cưỡi kỵ mã hướng tới chỗ lều lớn của đại quân ở sâu trong thảo nguyên. Một lát sau liền thấy Mã Thiên Trường dẫn một đám người ra bên ngoài, đi tuần tra quanh doanh trại.

- Công phu làm ăn gian dối thật đúng là hơn người!

Tiểu Báo Tử thấp giọng thì thầm một tiếng, liếc mắt nhìn Kim Ngọc Tuyền một cái. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Đi xuống đi!

Kim Ngọc Tuyền khẽ cười, vỗ vỗ Tiểu Báo Tử, hạ thấp kim quang, thân mình như một ngôi sao băng rơi thẳng xuống từ không trung, mục tiêu chính là lều thống soái của Đại Tấn. Đồng dạng Tiểu Báo Tử cũng vận dụng Thiên Xà Liễm Huyện Thuật, sử dụng Thần Hạc Biến trong Thiên Cầm Cửu Biến, không chút dao động thong dong hạ xuống.

Thời tiết âm u, xung quanh lều trướng của Mã Thiên Trường, tuy rằng cũng có một ít cao thủ, nhưng mà tu vi của nhưng cao thủ này đều là tứ, ngũ phẩm, người mạnh nhất cũng chỉ có tu vi lục phẩm. Căn bản là không có khả năng phát hiện hai người Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền.

Hai người xâm nhập vào trong lều thống soái rất thuận lợi.

Bởi Vì Mã Thiên Trường đã rời đi, cho nên ngoại trừ bốn gã hộ vệ có tu vi ngũ phẩm trong lều ra, dường như cũng không có những người khác.

Đây là lều chủ soái của Mã Thiên Trường, diện tích còn lớn hơn những cái lều bên ngoài gấp mấy lần, nhưng bên trong lại hết sức đơn giản. Ở giữa lều là một cái chậu lửa, phía bắc lều là một cái bàn không lớn lắm, bên trên vách lều là một tờ giấy có ghi lại rõ ràng bản đồ địa hình Bắc Nguyên, còn lại thì cái gì cũng không có. Thậm chí một cái ghế dựa thừa ra cũng không có.

Trong đại quân này, ngoại trừ Mã Thiên Trường ra, không ai có thể ngồi.

Bốn gã hộ vệ, Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền chia nhau mỗi người xử lý hai tên, rất nhanh có thể vô thanh vô tức chế trụ hai người, chế trụ huyệt đạo của bọn hắn làm cho bọn họ còn giống y như không có chuyện gì, đứng ở nơi đó. Giống như hộ vệ gác cửa, cho nên cũng không có lộ ra cái gì dị thường.

Không hề nghi ngờ gì, lúc này đây, công tác chuẩn bị của Tiên Cung vô cùng tốt, mà triều đình Đại Tấn cũng vô cùng phối hợp.

Tám tên thân vệ cưỡi ngựa chạy tới là do triều đình phái đến, tiếp đón phải tới hừng đông mới có thể kết thúc, cho nên rất rõ ràng tân nhậm giám quân của triều đình sẽ cuốn lấy Mã Thiên Trường cho đến khi hừng đông.

Trong đoạn thoài gian này, phòng bị của lều chủ soái trong đại quân là yếu nhất.

- Lưu Ly Ngọc Tịnh bình là cổ bảo quan trọng như vậy, Mã Thiên Trường sao có thể tùy tiện để nó ở trong lều chủ soái? Theo lý mà nói thì hắn phải mang theo bên mình mới đúng!

Tiểu Báo Tử từng hướng tới Kim Ngọc Tuyền hỏi một cái nghi vấn cực kì hợp lý, mà lúc đó Kim Ngọc Tuyền đã trả lời hắn như sau.

- Nếu đồ vật đó ở trên người của hắn, chúng ta sẽ không thể tìm được trong lều, chúng ta vẫn sẽ có thù lao, ngoài ra những chuyện khác không liên quan đến chúng ta, nhưng mà hắn sẽ không mang cổ bảo kia trên người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK