Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Thực con mẹ nó phiền toái!

Chu Báo lắc đầu liên tục.

- Ngươi xác định hắn muốn nhắm vào ta trước? !

- Chỉ cần để hắn nắm được, hắn nhất định là nhắm vào ngươi trước, người tu luyện Đế Vương chi đạo, đều con mẹ nó là tên điên!

- Hừ, Đế Vương chi đạo là một trong Tam Thiên Đại Đạo, cũng không phải là nổi điên không có lý do, nếu như quả thật hắn phát tác vào ta thì ta ngược lại không ngại giáo huấn hắn một chút!

- Nhưng trên người hắn lại có tiên khí!

- Tiên khí thì thế nào, thực lực cửu phẩm, muốn phát động uy lực của tiên khí, chỉ sợ còn kém một mảng lớn a!

- Kém một mảng lớn cũng đủ để thu thập ngươi rồi!

Nhìn thấy bộ dạng cà lơ phất phơ của Chu Báo, Lễ Thất nói:

- Phải nhớ tới tao ngộ của Kim Thân Hoạt Phật Bát Ba Tư năm đó a, hắn là Tán tiên Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng dưới tiên khí lại căn bản không có chút sức hoàn thủ nào cả, chiến lực của ngươi bây giờ có lẽ đã cao hơn Bát Ba Tư năm đó rồi, nhưng đối mặt với tiên khí, vẫn không có sức hoàn thủ nào cả!

- Ta sẽ cẩn thận!

Thấy Lễ Thất nói nghiêm túc, Chu Báo cũng bất đắc dĩ, bỗng nhiên, hắn tựa hồ nghĩ đến gì đó, ngẩng đầu hỏi:

- Chuyện ở Tây Kinh thành, có phải do ngươi và thái tử làm ra không? !

Lễ Thất không nghĩ tới Chu Báo sẽ hỏi như thế, sửng sốt một chút.

- Vì sao ngươi lại nghĩ vậy? !

- Thế cục này tuy rất đơn giản, nhưng lại là "Nhất kích tất sát", Hoàng đế chết rồi, người nhận được chỗ tốt lớn nhất đương nhiên là Thái Tử, nếu như không phải vì ta thì hiện giờ có lẽ Thái Tử đã đăng cơ a?

Chu Báo như cười như không nhìn Lễ Thất.

- Ta biết rõ, giữa ngươi và thái tử có chút cấu kết, mà muốn bố một ván cờ như vậy, một mình thái tử không thể nào làm được, cho nên, ta mới nghĩ là do hai người các ngươi hợp sức làm!

- Đúng vậy, là chúng ta làm đấy, trên thực tế, chúng ta ngay cả ngươi cũng đã tính toán vào, chỉ là vẫn còn đánh giá thấp thực lực của ngươi, không thể tưởng được ngươi lại thật sự có thể cứu Yến Vân Thiên!

Nói đến đây, trên mặt hắn lộ ra vẻ thổn thức

- Chúng ta cũng thật không ngờ, chuyện lại trùng hợp như vậy!

- Cái này chỉ có thể nói rõ mệnh của Yến Vân Thiên còn chưa đến tuyệt lộ!

Chu Báo cười nói:

- Trần lão gia tử kia là chuyện gì thế, ta nghe nói hắn trở thành Tể tướng đã vài chục năm, hiện giờ tuy rằng lui ra rồi, nhưng vẫn thường xuyên tham tán trước mặt hoàng đế, vẫn có quyền lực rất lớn, tại sao vào phải dự vào chuyện này? !

- Ngươi cảm thấy hứng thú với chuyện của triều đình như vậy làm gì?

Lễ Thất cũng không trực tiếp trả lời Chu Báo, mà rất hứng thú nhìn Chu Báo hỏi.

- Chỉ là hiếu kỳ, gia hỏa lớn tuổi như Trần lão gia tử hẳn phải là người trung thành với hoàng đế nhất mới đúng chứ, lại bỗng nhiên làm ra chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ hắn đã chán sống rồi sao? !

- Mỗi người đều có thứ mình muốn, mỗi người đều có giấc mộng của mình, lão Trần đầu muốn đi ngược lại với Yến Vân Thiên, lúc Yến Vân Thiên còn tại vị, hắn không thể nào thực hiện được lý tưởng của mình, cho nên mới tham gia vào chuyện này!

- Hắn không sợ điều tra ra sao? !

- Chuyện như vậy, ngươi cho rằng do cao hứng nhất thời sao?

Lễ Thất cười nói:

- Tất cả các khả năng, tất cả kết quả đã được cân nhắc rõ ràng trước khi hành động, kẻ chết thay đã sớm chọn xong rồi, vô luận là thái tử, hay là lão Trần đầu, cũng sẽ không bị liên lụy vào trong!

Lễ Thất mỉm cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi muốn chọc vào một gậy sao? !

- Là thế này, vợ của ta không muốn thấy chuyện phụ tử tương tàn xảy ra, nếu người các ngươi muốn tìm để chết thay cũng là con của Yến Vân Thiên vậy thì giúp ta một việc, đừng để cho hắn chết!

Chu Báo cười nói.

- Hiện tại trời đất bao la, lão bà lớn nhất, ý của ta, viện chủ có lẽ đã minh bạch rồi chứ? !

- Minh bạch, đương nhiên minh bạch, lúc lần đầu tiên ta làm lão tử, tâm tình cũng giống như ngươi vậy!

Lễ Thất cười lên ha hả, "Yên tâm đi, sự tình sẽ không làm đến tình trạng kia đấy, phụ tử tương tàn, vù vù, nếu như ngươi đã muốn mọi chuyện êm đẹp một chút, vậy thì cứ vậy đi!

Tiễn Lễ Thất đi, Chu Báo ngồi trên mặt ghế, trầm ngâm thật lâu.

- Ngọc Nam Thiên, tiên khí? Như thế có chút phiền phức rồi!

Chu Báo cũng có tiên khí, hắn có Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, nhưng hiện giờ Thất Khiếu Thăng Tiên Lô đã cố định với không gian bị hắn bắt được, hai thứ đang dung hợp lẫn nhau, diễn biến, hiện giờ hắn không thể dùng được, coi như miễn cưỡng sử dụng, chẳng những không phát huy được uy lực, thậm chí còn cắn trả lại bản thân hắn nữa, nói cách khác, nếu như mình thật sự chống lại Ngọc Nam Thiên thì không có tiên khí quả thật phải chịu thiệt thòi!

- Ta kháo, hảo hảo tu luyện cái gì Đế Vương chi đạo, bệnh tâm thần!

Chu Báo trầm thấp mắng một câu, trong đầu suy nghĩ.

- Thất Khiếu Thăng Tiên Lô không thể dùng, nhưng ta cũng có một kiện tiên khí cơ mà, Thanh Linh tên kia nói thực lực của ta quá thấp, dùng không nổi, bất quá hiện giờ thực lực của ta tăng nhiêu, coi như là dùng không nổi thì ít nhất cũng có thể nhìn ra chút bí mật của nó, thời gian ba tháng, quá ngắn, chỉ mong ta có thể nghiên cứu ra chút gì đó, nếu không thì chỉ sợ phải ra vẻ đáng thương rồi!

Trong lòng của hắn phiền muộn nghĩ đến, tới trước hậu viện đi thăm Yên Vân Phỉ, sau khi trở về từ kinh thành, tâm tình của nàng vẫn một mực không tốt, đây cũng là chuyện không có cách nào, tuy rằng Chu Báo cứu được Yến Vân Thiên, nhưng Lạc Tuyết Hoàn lại chết ngay trước mặt nàng.

Đây cũng là chuyện khiến Chu Báo hối hận không thôi, nếu như sớm biết Yên Vân Phỉ có thai thì hắn nói gì cũng không để nàng quay lại Tây Kinh thành rồi, lại nói tiếp, Lạc Tuyết Hoàn cũng không phải mẹ ruột của Yên Vân Phỉ, nhưng Yên Vân Phỉ từ nhỏ đã lớn lên cạnh nàng, cảm tình so mẹ ruột còn thân hơn, hiện tại nàng chết rồi, tâm tình của Yên Vân Phỉ làm sao có thể tốt được?

Tâm tình của phụ nữ có thai không tốt, sẽ ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng, cho nên, Chu Báo rất phát sầu, ngay tiếp theo cũng mắng cho máu cho phun đầy đầu với Lễ Thất và thái tử, gây ra chuyện gì không tốt, không nên chọn lúc mình làm ra tai nạn chết người lại đến gây phiền phức, đây không phải cố tình khiến mình ngột ngạt sao?

Bất quá, đoán chừng hiện giờ bọn hắn cũng thập phần phiền muộn, như thế nào hết lần này tới lần khác lại làm ra tai nạn chết người lúc có Chu Báo ở đó chứ? Đây cũng là cố tình gây khó dễ với bọn họ a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK