Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đối với việc vận dụng Thủy hành đạt tới mức lô hỏa thuần thành, nàng thi triển đi ra Quý Thủy Âm Lôi, cho dù nó nhỏ, giống như giọt nước, cũng có thể dễ dàng nổ chết một Tán Tiên, chớ nói chi là những cường giả chưa đạt tới Tán Tiên.

Nếu không phải Thái Hư Phi Chu có lực lượng phòng hộ cường đại và mục tiêu của nó là Chu Báo, thì người trong Thái Hư Phi Chu sau một vụ nổ của Quý Thủy Âm Lôi đã chết một nửa, mà lần thứ hai, mấy viên Quý Thủy Âm Lôi nổ tung, cũng làm Thái Hư Phi Chu hỏng nặng, thân thể khổng lồ của Thái Hư Phi Chu bị bắn ra xa, lực phòng hộ giảm bớt một nửa, Ngọc Nam Thiên đáng thương phun ra vài ngụm máu, lúc này mới miễn cưỡng ổn định Thái Hư Phi Chu lại, dù là thế, hắn cũng đại thương nguyên khí, mà khuôn mặt trắng bệch như một tờ giấy, lung lay sắp đổ, làm gì còn bộ dáng cường giả tuyệt thế thiên tài của Linh Tiêu Điện nữa chứ?

- Đáng chết, đáng chết, đáng chết!

Đã bị trọng thương, sắc mặt Ngọc Nam Thiên đại biến, theo bản năng, đồng thời, sau khi nghe đoạn đối thoại của Chu Báo và Lam Thủy Nhi, trong thái độ, cũng nhìn ra, chỉ sợ Lam Thủy Nhi là vì Chu Báo mà tới, nhóm người bọn họ, đang bị vạ lây, trong nội tâm không khỏi giận dữ, nhưng lại không thể làm gì, thực lực của người tới quá mạnh mẽ, chỉ sợ mình vận dụng tiên khí mới có thể cầm cự được, nhưng bây giờ vận dụng tiên khí, cũng tương đương với việc tuyên cáo hành động đuổi giết thất bại, Diệp Thanh Thiên cũng không phải là thứ dễ trêu, hắn cũng có tiên khí, hơn nữa luận thực lực cá nhân thì hắn cao hơn mình nhiều, mặc dù tiên khí trên người có thể khắc chế hắn, nhưng chỉ có thể vận dụng một lần, không nói mình bị tổn thương, nếu như hắn lại có phòng bị, với lực lượng yếu ớt hiện giờ của bản thân, ưu thế yếu ớt sẽ không còn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nghĩ đến đây, hắn hận không thể vọt tới trước mặt Chu Báo lúc này, níu lấy cổ áo của hắn, lớn tiếng chất vấn, vương bát đản như ngươi đang giở trò quỷ gì?

Nhưng hắn cũng biết, hiện tại cũng không phải là thời điểm chất vấn, hắn cũng không có cách nào để chất vấn khi Chu Báo đã chạy ra xa vài dặm.

Trong thâm tâm hắn nguyền rủa cho Chu Báo bị Lam Thủy Nhi nổ chết, không, bắt sống mới tốt, rút gân lột da, khoét tâm đào phổi, hung hăng tra tấn, hung hăng chà đạp, mới có thể giải mối hận trong lòng của hắn.

Chu Báo vận dụng Tam Giới Tiểu Na Di tránh né Quý Thủy Âm Lôi oanh kích, Như Ý Kim Lân Côn trong tay xoay tròn, cũng không dám tiếp tục hứng chịu Quý Thủy Âm Lôi oanh kích trực tiếp, dù mặc kia nhỏ, nhưng một giọt nước nho nhỏ nổ tung, cũng tương đương với uy lực của mấy trăm tấn TNT, còn có tổn thương âm hàn phụ trợ nữa, tuy thân thể hắn vô cùng cường đại, nhưng cũng không cách nào chịu được oanh tạc như thế.

Thời điểm nhìn thấy có mấy trăm Quý Thủy Âm Lôi bay tới, Chu Báo hít một ngụm lãnh khí, xem ra Lam Thủy Nhi muốn giáo huấn hắn cho bằng được, phải biết rằng tuy lôi pháp lợi hại, nhưng những thứ như Thiên Lôi Tử rất khó luyện, thường thường luyện chế mười khỏa, chỉ có thể thành công một khỏa, hơn nữa còn là vật tiêu hao dùng một lần, bởi vậy, cho dù là Chân Tiên, tùy thân cũng không mang theo quá nhiều Thiên Lôi Tử, mà Lam Thủy Nhi này, hình như đã vận dùng hàng tồn để dành suốt mấy ngàn năm, đối mặt với một người liều mạng như vậy, Chu Báo cũng không ngốc mà liều mạng với nàng.

Cho dù Như Ý Kim Lân Côn trong tay hắn là Thuần Dương pháp khí, nhưng lấy nó cứng đối cứng với nhiều Quý Thủy Âm Lôi như vậy, chỉ có người ngu xuẩn mới làm, cho nên, vừa thấy Quý Thủy Âm Lôi bay tới, Chu Báo không chút suy nghĩ, liền triển khai Tam Giới Tiểu Na Di.

Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.

Ta không thể trêu vào ngươi, nhưng ta không thể trốn sao?

Trước tiên tránh mũi nhọn, sau đó mới từ từ phản kích a!

- Ồ!

Tam Giới Tiểu Na Di được thi triển ra, Chu Báo liền cảm thấy không đúng, vừa mới phá vỡ hư không, hắn cảm thấy một cổ hấp lực khổng lồ, một cái hắc động không biết từ đâu hút hắn vào, căn bản không cho hắn một cơ hội phản ứng.

- Lam Tiên Tử làm gì thế?

Một âm thanh vang lên trong tai Chu Báo, sau đó, hắn chìm vào trong bóng tối khôn cùng, rốt cuộc không nghe được âm thanh nào nữa.

- Lam Tiên Tử cần gì tức giận như thế, chỉ là một tiểu nhân vật, hình dáng xấu xí, chẳng lẽ hắn đã phạm sai lầm gì lớn à.

Âm thanh thập phầm âm nhu, đột ngột, truyền khắp thiên mạc màu lam, xuất hiện một ít tiểu quang điểm, sau đó, hóa thành một nhân hình.

Tuổi trẻ, tuấn mỹ, một thân cẩm bào, tướng mạo có chút âm nhu, trong tay cầm một tiểu hồ lô màu vàng kim óng ánh, cái hồ lô này xinh xắn, lớn nhỏ như lòng bàn tay, nhưng thập phần tinh xảo, giống như là một món đồ chơi tinh mỹ.

Nhưng trong mắt mọi người, đó là điểm dị thường, vừa rồi, tất cả mọi người nhìn thấy, thời điểm Chu Báo xuyên toa hư không, cái tiểu hồ lô này đột nhiên xuất hiện bên trong thiên mạc màu lam, lập tức hút cả người Chu Báo đi vào, không một tiếng động.

- Thì ra là Cẩm Hoa công tử, Lam Thủy Nhi hữu lễ!

Sau khi thấy rõ hình dáng của thanh niên này, thiên mạc màu lam biến mất, tụ lại, thân hình Lam Thủy Nhi xuất hiện giữa không trung, nhẹ nhàng thi lễ với thanh niên này.

- Lam Tiên Tử khách khí, tiểu tử này đúng là quá lớn lá gan, dám đắc tội Lam Tiên Tử, không luyện hóa hắn thành huyết thủy, đúng là khó tiêu mối hận trong lòng ta mà!

Cẩm Hoa công tử cười cười, một đôi mắt hoa bình tĩnh nhìn chằm chằm vào thân hình của Lam Thủy Nhi, phảng phất muốn dùng ánh mắt nhìn xuyên quần áo của nàng.

Lam Thủy Nhi hiển nhiên cũng bị loại ánh mắt này của hắn làm không thoải mái.

- Đa tạ công tử xuất thủ tương trợ, nhưng ta và tiểu tử này có chút thù oán, kính xin công tử giao hắn cho ta, ta sẽ hảo hảo xử lý hắn, Thủy nhi nhất định không quên công đức viện thủ của công tử.

- Đâu có đâu có, Tiên Tử nói vậy là quá khách khí rồi, ta và Tiên Tử với nhau, còn nói tới cái gì viện thủ chứ? Ta thấy như thế này, tương thỉnh không bằng vô tình gặp được, nếu Tiên Tử đã tới hải vực này, bổn công tử tận tình địa chủ, đương nhiên phải tiếp đãi một phen.

Nói đến đây, hắn nhìn thấy trong đôi mắt của Lam Thủy Nhi có một tia lo nghĩ, không nhịn được cười một tiếng, nói ra:

- Tiên tử ngàn vạn lần không nên cự tuyệt, bằng không thì, tin này truyền đi, người ta sẽ nói Cẩm Hoa ta không biết đạo đãi khách, như vậy không tốt lắm, Tiên Tử ngươi nói có đúng không?

- Nếu công tử đã mời, Thủy nhi cũng không thể làm công tử mất mặt.

Lam Thủy Nhi như đã nghĩ thông suốt, nhếch miệng mỉm cười, gật đầu đáp ứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK