Nhưng rất rõ ràng, Chu Báo không để họ toại nguyện.
- Cho dù không có định phong châu, thiên địa nguyên khí trình độ này không thể trói buộc được tay chân ta!
Chu Báo ngẩng đầu, hai tay giang rộng, thoát khỏi nguyên khí đang quấn lấy cánh tay mình, mười đường kiếm khí hắc hồng đan xen bắn ra từ đầu ngón tay, hóa thành một đường kiếm khí hắc hồng to bằng cánh tay, bổ thẳng vào Vương Đạo Hoằng.
Một kiếm này, ban đầu không có khí thế gì, nhưng sắc bén vô cùng, có một không hai.
Trong nháy mắt, nó phá vỡ thiên địa nguyên khí, khoảnh khắc thứ hai, uy chân của kiếm khí hắc hồng hoàn toàn bạo xuất, hồng quang lấp lánh. Giữa hắc quang u tối, cả thiên địa bị hai loại màu sắc đên đỏ bao phủ.
- Đây là Lưỡng nghi thông thiên kiếm!
Kiếm khí hắc hồng như một lưỡi dao sắc, phá vỡ thiên địa nguyên khí ràng buộc, sau đó, Chu Báo một lần nữa sử dụng Thừa long ngự phong quyết, kiếm khí to như cánh tay trẻ con nhất thời phân hóa thành vô số kiếm khí hắc hồng, bắn xuống bốn phía như vũ điểm.
- Không ổn, mau rút!
Vương Đạo Hoằng, thần sắc đại biến, phải biết, thiên địa nguyên khí do trận pháp của hai mươi mấy người bọn hắn tụ tập dai như dây thừng, dùng sức mạnh tuyệt đối trói buộc đối phương, để chúng tùy ý chém giết.
Phải biết, hai mươi mấy cường giả liên hợp lại, một cửu phẩm cường giả chủ trì, cộng thêm thiên địa nguyên khí trong phạm vi mười dặm kinh qua dẫn đạo, quy hóa, hoàn toàn có thể áp chế cửu phẩm đỉnh phong cường giả thậm chí bán bộ thông huyền cường giả.
Cũng vì hắn phóng xuất Hoán thanh sa, thiên địa nguyên khí bàng đại, hai mươi cường giả tu vi chưa đạt đến cửu phẩm căn bản không thể khống chế, chỉ có thể dùng sức mạnh của Hoán thanh sa, bổ sung nguyên khí bị tiêu hao, trong suy nghĩ của họ, động dụng thủ đoạn này, cho dù không thể hoàn toàn áp chế, chí ít cũng trói chân hắn được một lúc, tạo cơ hội cho cửu phẩm cường giả giấu mặt trong Minh nghĩa kinh viện.
Ai ngờ, đại trận mà họ vẫn luôn tự tin căn bản không thể áp chế Chu Báo, mặc dù thuần dương pháp khí bị hai mươi mấy món pháp khí ngăn cản hoàn toàn, nhưng bản thân hắn sở hữu một loại dị thuật vô cùng cường đại, Lưỡng nghi thông thiên kiếm!
Trận pháp mà Minh nghĩa kinh viện vẫn luôn tự hào bị phá trong nháy mắt, trước Lưỡng nghi thông thiên kiếm, trận pháp uy lực cự đại như sợi tơ nằm dưới lưỡi dao sắc, mềm mại, dễ vỡ, dễ tổn thương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Quan trọng hơn là, Chu Báo không chỉ luyện thành môn dị thuật chấn động thiên hạ từ thời trung cổ mà còn sở hữu một môn pháp thuật kì dị phân giải kiếm khí cường đại này, hóa thành vô số tiểu kiếm khí, tiến hành công kích đồng loạt.
Kiếm khí sau khi bị phân giải, diện tích công kích của mỗi đường biến nhỏ, nhưng lực sát thương thì không yếu đi, sau khi kiếm khí phân giải, cũng là tùy ý tứ tán, dưới sự khống chế của Chu Báo, hóa thành vô số kiếm khí hồng lưu, cuộn về phía mỗi cường giả tham gia trận pháp, trong đó luồng mạnh nhất xông thẳng về phía Hoán thanh sa nơi đỉnh trận.
Kiếm khí phá vỡ trận pháp, thiên địa nguyên khí trong trận pháp kích động vô cùng, hoàn toàn mất khống chế, vốn dĩ dựa vào Hoán thanh sa mới có thể miễn cưỡng khống chế nguyên khí bàng đại trong trận, bây giờ hơn hai mươi cường giả lại bị luồng nguyên khí hỗn loạn đó trùng kích, Hoán thanh sa bị công kích, tất cả tinh khí thu liễm toàn bộ, toàn lực phòng ngự, còn đâu hơi sức trợ giúp cường giả?
Mất đi tinh khí Hoán thanh sa hỗ trợ, hai mươi cường giả chật vật vô cùng, chân mềm nhũn, thi nhau chạy khỏi vị trí, trận pháp tơ nhện xuất hiện sơ hở, cộng thêm Thông thiên kiếm khí của Chu Báo ép sát, dưới hai lần trọng lực, kết quả duy nhất chính là tan vỡ, hoàn toàn tan vỡ.
Hậu quả sau tan vỡ là nguyên khí trong trận mất đi khống chế, hóa thành những con nguyên khí cự long, tàn phá khắp nơi, nhất thời, như nước lũ vỡ đê, càn quét trong Minh nghĩa phường, đánh sập vô số phòng ốc, những người bình thường trong Minh nghĩa kinh viện cũng bị liên lụy, tuy đã chạy vào trong nhà nhưng cũng không an toàn.
Những tiếng kêu khóc thảm thiết vang vọng một góc trời, thiên đường giữa trần gian trong phút chốc biến thành địa ngục, từ thiên đàng đến địa ngục chỉ mất đúng một canh giờ, tương phản quá lớn, không thể tưởng tượng.
- Chu Báo, Minh nghĩa kinh viện ta thề không đội trời chung với ngươi!
Thương vong cự đại trong Minh nghĩa phường khiến Vương Đạo Hoằng không thể giữ duy trì bộ dạng tỉnh táo, ngược lại, mặt hắn đỏ bừng, dùng ánh mắt cực kì oán hận nhìn Chu Báo, tay hơi chiêu, thu hồi Hoán thanh sa, tung người, lao thẳng về phía Chu Báo,
- Ngươi chết chắc, hôm nay ngươi chết chắc!
Hắn quát, hai tay hợp lại, chân nguyên nội khí quanh người cuồn cuộn, khí huyết sôi trào, một tầng quang mang màu trắng sữa nổi lên từ trên người hắn, trên đỉnh đầu, xuất hiện một cuốn sách nhỏ màu xanh to bằng bàn tay.
Cuốn sách này ẩn hiện kim hoa, vừa xuất hiện, quang hoa lập tức chiếu rọi bốn phía, Lưỡng nghi thông thiên kiếm của Chu Báo trước quang hoa cũng tối đi vài phần.
- Đây là Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư!
Nhìn thấy khối quang hoa, Thanh linh bất ngờ thốt lên,
- Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư!
Những người có kiến thức sắc mặt đều đại biến.
- Vương Đạo Hoằng tu thành Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư!
Chu Báo không biết Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư lợi hại thế nào, sau khi xuất hiện, không chỉ Lưỡng nghi thông thiên kiếm bị quang hoa áp chế mà từng tràng những tiếng niệm kinh như thiên luân chi âm truyền ra từ trong sách, lọt vào trong tai người bên cạnh chỉ cảm thấy chính khí hạo nhiên tràn khắp cơ thể, vào tai Chu Báo, nó giống như niệm chú kim cô, làm cho tâm thần hoảng loạn, nhất thời không cẩn thận, thất thủ như chơi.
- Cẩn thận, Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư là Nho môn tuyệt học, uy lực vô song!
Sóng tinh thần thanh linh một lần nữa truyền đến.
- Ta hiểu!
Chu Báo tâm thần căng thẳng, ngước mắt, đột nhiên nhìn thấy Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư không biết từ lúc nào đã mở, vô số quang mang văn tự khác nhau bắn ra từ trong sách, bao vây lấy hắn.
- Những thứ này xuất hiện lúc nào vậy?
Chu Báo ánh mắt ngưng trọng, nhìn quang hoa văn tự xung quanh mình đang tiết ra ý nghĩa cực kì thâm ảo, đều là trực chỉ bản thư, cho dù là liếc qua, tâm thần cũng bị chấn động. Mỗi kí tự, giống như cự chùy vô hình, đập vào tâm thần Chu Báo.
Tâm thần trọng thương, Chu Báo thần sắc trắng bệch, hồng quang lấp lánh, một khối thần niệm trong suốt óng ánh bay ra từ hồi tâm hắn, lấp lánh quang hoa như lưu ly, quang hoa lưu chuyển, Chu Báo chỉ cảm thấy tim nhẹ bẫng, những tiếng niệm kinh lúc nãy còn tràn ngập trong não hải đột nhiên biến mất, chiếc cự chùy vô hình đánh lên tâm thần hắn cũng mất đi tác dụng.