Mục lục
Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Quên đi, lo nhiều như vậy cũng không giải quyết được gì, dù sao thì hiện tại ta cũng có hai thanh đại chùy, đem hai thanh đại chùy này tuy luyện đến mức lô hỏa thuần thành, thì sẽ có được lực lượng tuyệt đối, đến lúc đó không cần biết hắn có pháp khí uy lực cường đại cỡ nào, trực tiếp cầm chùy xông lên đập, ta cũng không tin tiểu cô nương nũng nịu này có thể chịu đựng được!

Hắn hung tợn thầm nghĩ trong lòng.

Trước cửa cung thật lớn, Lôi Long tôn giả và Kim Bào Nhân sóng vai mà đứng, hai người đều khép hờ đôi mắt. Khuôn mặt hơi ngẩng lên, giống như là đang cảm ứng cái gì đó, qua một lúc lâu, Kim Bào Nhân mới mở miệng nói:

- Tôn Giả, có chuyện gì?

- Hơi thở của pháp bảo kia đã sắp tiêu thất, xem ra đã hoàn toàn bị trấn áp rồi!

- Có thể trấn áp được pháp bảo cấp bậc cao nhất như Lưu Ly Ngọc Tịnh bình, thủ đoạn thật không tầm thường!

Lôi Long tôn giả khẽ thở dài một tiếng.

- Kỳ thật cũng không có cái gì cả, lai lịch của Mã Thiên Trường rất thần bí, ta hoài nghi hắn là đệ tử của Ngũ Trang Quan!

Kim Bào Nhân thản nhiên nói.

- Ngũ Trang Quan?

Lông mày của Lôi Long tôn giả nhíu lại, vẻ mặt có chút ngoài ý muốn.

- Đã rất lâu rồi Ngũ Trang Quan không hiện thế, sao lại có thể có đệ tử xuất hiện được?

- Lôi Long cung cũng rất lâu không hiện thế, vì cái gì mà một vạn năm trước lại xuất hiện hào kiệt thống nhất thảo nguyên?

Kim Bào Nhân cười lạnh nói.

- Tôn giả đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều là kẻ ngốc, đệ tử của ngươi thống nhất thảo nguyên, đệ tử của người ta cũng có thể tiêu diệt Bắc Nguyên, coi như là có vay có trả?

- Lôi Long cung của ta và Ngũ Trang Quan hoàn toàn không có ân oán, bọn hắn cũng không cần phải qua một vạn năm mới làm như vậy, Lão Ô Quy, ngươi cũng không cần phải ly gián quan hệ giữa hai nhà chúng ta.

- Ha ha, ta có ly gián đâu, ta chỉ nói ra ý nghĩ của ta thôi, về phần ngươi nghĩ như thế nào. Không phải việc ta có thể quản, nhưng mà trong việc này, nếu quả thật có thể dùng thủ đoạn dễ dàng trấn áp Lưu Ly Ngọc Tịnh bình, cũng chỉ có thể là Tụ Lý Càn Khôn của Ngũ Trang Quan thôi!

- Tụ Lý Càn Khôn?

Lôi Long tôn giả lặng đi một chút, nói:

- Nếu quả thật đúng là đệ tử của Ngũ Trang Quan, ngươi cho rằng hắn có thể học được Tụ Lý Càn Không sao?

- Biết sao được, giống như tên đệ tử của Lôi Long Cung một vạn năm trước vậy, thực lực của hắn chẳng phải cũng nằm ngoài ý liệu của tất cả mọi người đó sao?

- Sự tình trước kia đừng có nhắc lại. Hiện tại Bắc Nguyên đã sắp sụp đổ rồi, mục đích tới nơi này của ngươi cũng đã đạt được, có phải là đã đến lúc phải đi? Lôi Long Cung của ta không lưu lão Ô Quy ngươi được!

- Thôi thôi thôi, ta cũng tự mình hiểu được, sẽ không ở đây chọc lão gia hỏa ngươi nữa, ta biết bây giờ ngươi đang rất muốn dùng một tát đánh chết ta, vẫn là đi sớm một chút thì tốt hơn!

Trong khi nói chuyện, cũng không thấy hắn làm ra hành động gì, thân thể hóa thành một đạo kim quang, bay thẳng lên trời cao, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của Lôi Long tôn giả.

- Lão Ô Quy chết tiệt này!

Nhìn thấy phương hướng biến mất của Huyền Quy Thổ, Lôi Long tôn giả khẽ chửi một tiếng, nhưng cũng có vẻ có chút không thể tránh được. Lôi long cung là một tồn tại đặc thù, giống như Ngũ Trang Quan trong truyền thuyết, hắn là chủ nhân của Lôi Long cung, không có một thân thủ đoạn thông thiên, cũng không thể tùy ý nhúng tay vào chuyện tình thế tục, cho dù là Bắc Nguyên bị diệt, hắn cũng chỉ có thể âm thầm làm một ít thủ đoạn nhỏ mà thôi. Mà trong lúc này bởi vì có Huyền Quy thượng nhân đến mà không thể thi triển cái thủ đoạn nhỏ này, chỉ có thể đưa đưa Bát Tư Ba một viên Thiên Long thần đan, ai biết trong đại quân của Mã Thiên Trường có một cái cổ bảo nghịch thiên là Ngọc Tịnh Lưu Ly bình. Cho dù Bát Tư Ba có ăn Thiên Long thần đan, nâng thực lực của mình lên Thông Huyền cảnh, nhưng đứng trước mặt cổ bảo vẫn không có đất dụng võ, bị đánh bại trong nháy mắt, thật sự là khiến cho Lôi Long tôn giả buồn bực.

Nhưng mà, sự tình đã đến nước này, hắn cũng không có biện pháp lo liệu.

- Cung chủ, tiếp theo nên làm thế nào?

- Cái gì cũng không cần làm, cái gì cũng không muốn quản. Thiên hạ sắp đại biến, Lôi Long Cung ta tạm thời yên lặng theo dõi kì biến đi!

Lôi Long tôn giả khoát tay áo, xoay người tiến vào Lôi Long cung, hai cái cánh cửa thật lớn chậm rãi khép lại. Tầng ngăn cách giữa Lôi Long Cung và thế giới bên ngoài hoàn toàn mở ra, không còn một tia sinh khí và động tĩnh.

- Cái gì, đi mưu đoạt Lưu Ly Ngọc Tịnh Bình?

Tiểu Báo Tử khiển trách một tiếng, từ trên ghế nhảy dựng lên, sau đó lại mạnh mẽ ngồi xuống, bưng kín miệng mình, bình tĩnh nhìn Kim Kê lão trước mắt, vẻ mặt cổ quái:

- Ngươi không điên đấy chứ, chuyện tình Kim Nhạn Bôi lần trước còn chưa có giải quyết đâu, ngươi còn dám có chủ ý với cổ bảo này!

Kim Kê lão vừa mới xuất hiện trước mặt hắn, nhưng lại làm cho hắn hoảng hồn.

Từ sau khi chia tay ở Nam Man Việt Châu, Tiểu Báo Tử không có gặp thằng nhãi này, còn lo không biết hắn chạy đi đâu, ai biết bỗng dưng hắn lại nhảy ra trước mắt của mình.

Chuyện tình Kim Nhạn Bôi, đã được giải quyết xong!

Lão Kim Kê nói. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Giải quyết?

Tiểu Báo Tử có chút khó hiểu.

- Ta nghe nói, mấy tháng trước, Kim Nhạn Bôi lại xuất hiện ở Thục Châu, người cầm Kim Nhạn Bôi so với ngươi không sai biệt lắm. Nghe nói bị người ta giết, Kim Nhạn Bôi cũng bị cướp đi!

- Người là do Tiên Cung thả ra, Kim Nhạn Bôi bị cướp cũng là giả, hết thảy đều là một vở kịch thôi!

Lão Kim Kê nói.

Tiểu Báo Tử lúc này mới gật đầu nói:

- Ta biết, ngươi cũng sẽ không dễ dàng bị thu phục như vậy, thì ra là thế, Tiên Cung thật đúng là hào phóng, bảo vật như Kim Nhạn Bôi cũng có thể dễ dàng đem tặng!

- Đây không phải là Tiên Cung hào phóng, Kim Nhạn Bôi đối với người khác mà nói thì là vật báu vô giá, nhưng đối với Tiên Cung mà nói, thì một chút giá trị cũng không có, hiện tại bên trong Tiên Cung trừ bỏ một ít nhân viên bên ngoài ra, người nào không có tu vi đã ngoài thất phẩm đây? Sống lâu thêm một trăm năm, không đáng để bọn hắn liều mạng. Về phần linh tính, mọi người tu luyện khác nhau tự nhiên cũng không có cùng lựa chọn, không đáng vì chén nước này mà đắc tội ta!

- Nói cũng đúng!

Tiểu Báo Tử cười hắc hắc nói:

- Dù sao đồ chơi kia cũng chỉ có thể dùng một lần thôi!

- Tốt lắm, không nói nhảm nữa, nói chuyện chính sự đi, bây giờ Lưu Ly Ngọc Tịnh bình đang ở trong lều của Mã Thiên Trường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK