Dương Hoắc Hy giả giọng Dương Hoắc Nam trêu Dương Tuyết.
- Ưm... để tôi ngủ thêm một chút nữa đi.
Dương Tuyết bực mình trùm kín chăn lại.
Khoan đã... có gì đó không đúng lắm về Dương Hoắc Nam.
Quả nhiên...
- Anh đang làm gì vợ tôi vậy hả?
Dương Hoắc Nam hét lên.
Đúng, đây mới đúng là giọng của Dương Hoắc Nam.
Dương Tuyết giật mình tỉnh lại thì thấy Dương Hoắc Nam như một con số nhỏ đang xù lông, Dương Hoắc Hy thì cứ như một cô gái đang bảo vệ trinh tiết vậy.
- Vợ là của chung, em không thể giữa riêng cho em được.
- ...- Dương Tuyết đen mặt+ ngón tay bẻ kêu thành tiếng tốt vẻ đang rất tức giận.
- Vợ là của tôi, chỉ riêng một mình tôi thôi.
Dương Hoắc Nam tức giận hét lên.
- Anh...
Dương Hoắc Hy chưa kịp nói hết câu “Anh chỉ trêu thôi” thì đã bị Dương Tuyết túm lấy mái tóc vàng nâu kéo mạnh xuống đất.
- AAA... em dâu... em đâu xin hãy tha cho anh.
- Tha??
Dương Tuyết trừng mắt nhìn Dương Hoắc Hy.
Dương hoắc Hy liên tục gật đầu như gà mổ thóc.
Dương Tuyết chưa kịp phản ứng thì một giọng chua ngoa vang lên.
- Cô đừng có mà làm quá lên, chỉ là một người vợ hờ thôi mà cũng dám lên mặt đòi dạy anh Hy sao?
Ngải Tuyết sau 10 ngày dưỡng giọng thì cũng đã nói được.
- Ồ~ thì ra quản gia Ngải đây có vẻ rất muốn đứng ra ngoài hét thêm 1000 lần nữa nhỉ??
Dương Tuyết nhếch miệng cười độc ác với cô ta.
- Xin... xin lỗi tam thiếu phu nhân lần sau tôi không dám nữa ạ.
Hét thêm 1000 lần nữa chắc cô ta phá giọng luôn quá.
Hừ, Dương Tuyết... cô cứ đợi đấy. Chỉ cần anh Nam tỉnh lại Thìn nhất định sẽ không tha cho cô.
- Hai người mau cút đi cho khuất mắt tôi.
Dương Tuyết gằn giọng.
- Vâng...
Dương Hoắc Hy cùng với Ngải Tuyết đồng thanh đáp.
- À... đúng rồi. Anh hai nói mấy ngày nữa sẽ dẫn hai người đi chơi.
Dương Hoắc Hy lén nhìn khuôn mặt của Dương Tuyết.
- Biết rồi.
Dương Tuyết xua tay đuổi hai người đó như đuổi quỷ.
- Sắp đi đâu vậy vợ.
Dương Hoắc Nam nhìn cô.
- Yeahh... sắp được xuống núi đi chơi rồi. Anh có muốn đi chơi không???
Dương Hoắc Nam rất muốn lắc đầu nhưng thấy Dương Tuyết đang vui vẻ nên cũng không nói gì.
Thật ra anh muốn nói là “ ở nhà cũng được, nhưng chỉ cần vợ vui thì anh sẽ vui”
———————
Tại một nơi nào đó bên nước Anh...
- Phu nhân... đã tìm ra được tin tức của Huyết Tiểu thư rồi ạ.
Tên vệ sĩ chạy vào thông báo cho Lão gia nhà họ Huyết cùng với phu nhân.
- Cái gì? Đã tìm được rồi ư?
Huyết phu nhân vì quá vui nên kích động chạy tới chỗ vệ sĩ hỏi han.
- Vâng... tên hiện tại của Huyết tiểu thư là Dương Tuyết ạ.