Tiếng chuông cửa của biệt thự Huyết gia vang lên.
Quản gia Lục ra mở cổng.
- Kính chào Quân đại thiếu gia. Hôm nay có ngọn gió phương nào đưa người đến đây vậy?
Lục quản gia rất là không ưa Quân Hải Lam.
Cái tính cao ngạo nói xấu đại tiểu thư nhà ông trước mặt truyền thông là ''phế vật'''
- Đại tiểu thư có nhà không?
Quân Hải Lam liếc mắt nhìn Lục quản gia.
- Ồ~tất nhiên là có rồi. Vậy thì xin kính mời đại thiếu gia vào trong.
- Được.
Quân Hải Lam vô tư bước vào.
- Mami... có một vị khách không mời mà đến kia kìa.
Huyết bảo bảo không vui nhìn vị khách không mời mà đến kia.
- Ai?
Huyết Lãnh Tuyết buông cuốn sách xuống. Ánh mắt nhìn ra hướng cửa sổ.
May mà cô uống cafe khoảng 5 phút trước rồi, nếu không bây giờ cô sặc đến nhập viện rồi.
Mới về Anh quốc để hưởng thụ mấy ngày thôi mà, sao lại gặp cái
tên khốn kiếp này là sao?
Huyết Lãnh Tuyết tức đến mức không nói lên lời.
- Huyết bảo bảo... chúng ta xuống nhà ''tiếp khách''.
Huyếtt Lãnh Tuyết nhấn mạnh từ ''tiếp khách''.
- Vâng.
Bảo bảo nắm tay Huyết Lãnh Tuyết bước xuống dưới nhà tiếp vị khách không mời mà đến.
Quân Hải Lam đang cười cười với ''Nhạc phụ tương lai'' của mình.
Thấy Huyết Lãnh Tuyết xuống với vẻ mặt khá là '' vui vẻ'' mang một khuôn mặt muốn giết người ngay tức khắc.
- Hello... kính chào vị hôn thê ''tương lai''
Quân Hải Lam vui vẻ đưa tay ra.
- Vâng... kính chào ông chú tự luyến không biết lượng sức mình.
Huyết bảo bảo nhanh tay hơn Huyết Lãnh Tuyết bắt lấy tay Quân Hải Lam.
Hứ... sao nhóc có thể để mami của mình bắt tay của một tên đàn ông đầy sự dơ bẩn này chứ.
=.=
Huyết Lãnh Tuyết nhìn biểu hiện của con mình mà muốn lăn ra cười.
Không hổ danh là con mình, rất hiểu ý nhau.
- ...- Quân Hải Lam mặt khẽ biến sắc nhưng nhanh chóng lấy lại được sự tự tin.
Nhóc con này cần phảii được dạy dỗ.
Hừ... đến lúc ta làm cha của mi thì mi xác định với ta.
- Ông chú tốt nhất bỏ ngay cái ý nghĩ làm papa của tôi đi... bởi vì chú không đủ tư cách đâu.
Huyết bảo bảo cười khinh liếc mắt nhìn Quân Hải Lam.