- Ba... mẹ, tại sao hai người không hỏi ý kiến của con mà đã liên hôn với Dương gia.
Huyết Lãnh Tuyết đặt ly trà xuống nhìn Huyết Minh và Vân Tư.
- Chuyện này...
Huyết lão gia khó xử.
Ông không nỡ để con của mình chịu khổ như 7 năm trước kia nữa.
Nếu như không phải năm đó Huyết Hoàng Vân và Huyết Lãnh Cung cứu con bé kịp thời thì có lẽ nó đã chết rồi.
- Nếu ba muốn con liên hôn cũng được thôi. Nhưng với một điều kiện.
Huyết Lãnh Tuyết chờ ý kiến của hai ông bà.
Huyết Minh cùng với Vân Tư nhìn nhau.
- Được. Việc liên hôn lần này do con quyết định.
- Bảo bảo, con có ý kiến gì không?
Huyết Lãnh Tuyết cúi xuống nhìn Huyết bảo bảo.
Nhóc đương nhiên là có ý kiến chứ, nhưng mà mami đã quyết định rồi nên không thể từ chối được.
Ông chú... Nếu chú muốn theo đuổi với mami của tôi thì cũng được thôi.
Huyết bảo bảo trong đầu đã suy nghĩ ra hàng nghìn cách bỏ thuốc vào đồ ăn, thức.uống, nước tắm...v.v
Dương Hoắc Nam ở khách sạn khẽ rùng mình.
Có cảm giác không lành trong việc liên hôn lần này.
Mặc dù 7 năm trước anh là người sai trong đêm đó.
Tiểu Tuyết... khi nào em mới nhớ lại...
__________________________
Sân bay quốc tế Anh quốc...
- Ba mẹ, con sẽ chăm sóc tốt tiểu Tuyết ạ.
Dương Hoắc Nam cúi đầu.
Hừ... ai là ba mẹ của anh cơ chứ. Nếu như không phải anh ra tay với gia sản trong hắc đạo của Huyết gia thì chúng tôi đồng ý cho con gái yêu quý liên hôn với anh À.
Huyết lão gia cùng với Vân Tư hơi khó chịu nhìn Dương Hoắc Nam.
- Con trai yêu quý... rất mong gia đình chúng ta sẽ hạnh phúc.
Dương Hoắc Nam cúi đầu nhìn Huyết bảo bảo.
- Vâng... sẽ rất là h-ạ-n-h p-h-ú-c.
Huyết bảo bảo trừng mắt nhìn Dương Hoắc Nam.
Cái tên papa đáng ghét... sao ông vẫn chưa đi chết đi hả...
Bảo bảo gào thét trong lòng.
Huyết Lãnh Tuyết thờ ơ nhìn ánh mắt một lớn một nhỏ đối mắt với nhau.
- Kính chào tam thiếu gia và tam thiếu phu nhân ạ.
Đám vệ sĩ đồng loạt cúi đầu chào.
- Các người không cần gọi tôi là tam thiếu phu nhân...
Huyết Lãnh Tuyết tỏ vẻ không vui với cái tên đó.
Không hiểu tại sao cô rất ghét ba chữ "tam thiếu phu nhân" này.
Đám vệ sĩ ngơ ngác nhìn nhau rồi nhìn sang Dương Hoắc Nam.
- Bây giờ em đã là vợ của anh rồi. Bọn học gọi em như vậy thì có sao?
- Tôi nói nè Dương tổng... tôi với anh chỉ liên hôn có 1 năm. Và tôi sẽ nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này.
Huyết Lãnh Tuyết khẳng định.
Cái gì??? Chẳng phải là liên hôn 5 năm sao?
Dương Hoắc Nam khẽ cau mày nhìn sang Huyết lão gia.
- Tam thiếu gia, con gái tôi sẽ là người quyết định trong cuộc liên hôn lần này. Và tôi không có quyền ngăn cản hạnh phúc của nó. Đi thôi.
Huyết lão gia bước vào trong xe để quay lại căn biệt thự của Huyết gia.
- Mà nè ông chú... Ông chú nhớ xây một căn phòng thí nghiệm cho tôi.
Huyết bảo bảo nhìn Dương Hoắc Nam.
- Con trai gọi ta là papa. Nếu con gọi ta là papa ta sẽ xây cho con.
Dương Hoắc Nam dụ dỗ.
- Vậy thôi, tôi với mami của tôi đành ra ở riêng vậy.
Huyết bảo bảo lườm.
- ...- Dương Hoắc Nam cạn ngôn.
Trong lòng thầm chửi thằng con trời đánh của mình.