• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cô cứ thả lỏng người ra đi, sẽ không đau đâu.

Dương Hoắc Nam nhìn khuôn mặt căng thẳng của Dương Tuyết.

Hừ, làm như cô ta còn trinh lắm mà căng thẳng, loại đàn bà lẳng lơ.

Dương Tuyết cắn môi đến bật máu, khó khăn mở miệng nói,

- Dương Hoắc Nam, nếu bây giờ anh cần phụ nữ thì tôi có thể thuê mấy người về cho anh. Anh làm ơn bỏ cái bàn tay dơ bẩn của anh ra.

Dơ bẩn...

Lời nói này của Dương Tuyết làm Dương Hoắc Nam phẫn nộ.

Anh không còn nhẹ nhàng ôn nhu nữa mà thay vào đó là sự hung tàn.

- A... đau quá.

Dương Hoắc Nam không tiếp tục phần dạo đầu nữa, hai bàn tay của anh mạnh mẽ tách hai đầu gối ra.

Thứ đẹp nhất của một người phụ nữ hiện ra, nhưng anh không thưởng thức mà đâm thẳng vào hoa nguyệt của cô.

Cứ như vậy, thuốc có tác dụng rất mạnh nên sinh lực của Dương Hoắc Nam tăng gấp mấy lần.

Dương Tuyết lúc này cảm thấy thật hối hận, nước mắt cứ tuôn ra.

Tại sao thân thể của cô lại phối hợp ăn ý với cơ thể của Dương Hoắc Nam vậy chứ.

Đau... thật sự rất đau, giống như chết đi sống lại vậy.

- Loại đàn bà như cô lên giường với tôi là có phúc lắm rồi, cô đừng có ở đó mà đưa ánh mắt thù hận với tôi.

Dương Hoắc Nam thỏa mãn dục vọng của mình lên người Dương Tuyết.

- -------------------------

Sáng hôm sau...

Dương Hoắc Nam tỉnh dậy thì không thấy Dương Tuyết đâu.

Nhìn kĩ lại căn phòng thì thấy để lại một cây bút và hai tờ giấy.

Dương Hoắc Nam cầm tờ giấy đầu tiên lên đọc.

" Anh yên tâm, hôm qua là thời kì an toàn nên sẽ không thể mang thai. Điều quan trọng mà tôi muốn nói ở đây là tôi đồng ý ly hôn với anh. Cám ơn anh lúc trước cho tôi biết như thế nào là hạnh phúc, cám ơn anh đã cho tôi biết rằng thì ra tôi chỉ là một con điếm trên giường anh, cám ơn anh đã cho tôi hiểu ra tất cả.

Bên cạnh là đơn ly hôn, tôi đã kí rồi bây giờ chỉ còn anh. Vĩnh biệt"

Dương Hoắc Nam nhìn tờ đơn ly hôn bên cạnh.

Ha~ ly hôn ngay từ đầu thì cô đâu phải chịu thiệt.

Dương Hoắc Nam lật chăn ra để đi xuống thì nhìn thấy một vệt máu đỏ thẫm ở giữa giường.

Choang...

Đầu... đau đầu quá.

Một số hình ảnh vượt qua đầu Dương Hoắc Nam.

Dương... Dương Tuyết... đừng bỏ anh...

Sau đó Dương Hoắc Nam liền ngất đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK