• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Khoan đã, em đừng đi mà.

Dương Hoắc Nam kéo tay Huyết Lãnh Tuyết.

- Phiền Tam thiếu gia bỏ tay khỏi người của bạn tôi.

Hoàng Y lên tiếng.

- Cô là Hoàng Y?

- Đúng.

Hoàng Y trả lời.

- Vậy thì tôi chắc chắn Huyết đại tiểu thư đây chính là Dương Tuyết.

Dương Hoắc Nam giọng chắc như đinh đóng cột.

- ...- Huyết Lãnh Tuyết.

Hai người làm ơn đừng nhầm lẫn tên tôi với cái tên Dương Tuyết gì gì đó chứ.

Tên tôi là Huyết Lãnh Tuyết mà. T.T

- Sao anh lại chắc chắn như vậy, Dương Tuyết đã bị Ninh Giai Ngọc giết chết rồi ok. Anh làm ơn tỉnh táo lại đi.

Hoàng Y mất kiên nhẫn.

- Vậy thì cô cứ tiếp tục nói dối đi chị dâu à, đừng tưởng có anh ba che chở cho chị thì tôi không dám giết chị.

Dương Hoắc Nam ánh mắt đổi màu đỏ tím giống như muốn giết chết Hoàng Y ngay bây giờ vậy.

- Anh muốn giết chết Tiểu Y à? Có giỏi thì cứ việc giết đi, để tôi xem bản lĩnh của anh đến đâu.

Huyết Lãnh Tuyết cười lạnh.

Ánh mắt cũng chuyển sang màu đỏ thẫm.

Đúng... chính là ánh mắt 7 năm trước đã nhìn anh và cười giống như một con quỷ nhếch môi như nhìn thấy một miếng mồi ngon vậy.

Nhưng bây giờ ánh mắt đó lạnh thêm mấy phần.

- Aizzz... biết ngay là sẽ có chuyện xảy ra mà. Ông chú... làm phiền bỏ cái tay dơ bẩn biến thái của chú ra khỏi mami của tôi ngay lập tức.

Huyết bảo bảo từ đâu chui ra nhìn Huyết Lãnh Tuyết và Dương Hoắc Nam ==?/

Huyết Lãnh Tuyết giật mình, ánh mắt chuyển lại như bình thường.

- Bảo bảo... sao con lại ở đây, Hoàng Nhi đâu.

Huyết Lãnh Tuyết quay người thoát khỏi tay của Dương Hoắc Nam.

- Con đi mua một số thứ...Mami, là ai đã tát người?

Huyết bảo bảo nhìn thấy vết đánh trên mặt của Huyết Lãnh Tuyết.

- À... không sao...

Huyết Lãnh Tuyết trả lời qua loa.

- Mami không nói cũng được... dù sao con cũng nhìn ra một con chó cắn người rồi.

Huyết bảo bảo liếc mắt qua Linh Khả Ngọc đang nép sau lưng Dương Hoắc Nam.

- Ha~ đúng là tra nam tiện nữ không có lòng tự trọng.

Huyết bảo bảo lách qua người Dương Hoắc Nam bước đến chỗ Linh Khả Ngọc.

Trong tay nhóc cầm một viên thuốc màu xanh đen.

- Cô là người tát mami của tôi? Ai cho cô cái dũng khí đó vậy.

- ...- Linh Khả Ngọc trong thâm tâm cảm thấy muốn tát chết Huyết bảo bảo ngay bây giờ.

Linh Khả Ngọc cúi đầu xuống tính nhấc Huyết bảo bảo lên nhưng nhóc lại nhanh hơn cầm một nắm tóc kéo mạnh xuống.

- A...

Linh Khả Ngọc hét lên.

Bảo bảo lợi dụng lúc ả hét lên liền nhét viên thuốc đó vào miệng Linh Khả Ngọc.

- Ưm...

Linh Khả Ngọc xanh mặt.

- Chúc cô xuống địa ngục vui vẻ, thuốc của tôi cho cô uống là một loại thuôc nhẹ. Nhưng tôi sẽ không nhắc công dụng của nó đâu.

Huyết bảo bảo nói xong liền kéo tay Huyết Lãnh Tuyết ra khỏi siêu thị.

- Vừa nãy con cho cô ta uống loại thuốc thạch tín ư?

Hoàng Y cười nhìn Huyết bảo bảo.

- Vâng... trong đêm nay cô ta sẽ chết, loại thạch tín này con đã cho thêm botulinum, nó sẽ chưa phát tác vào buổi sáng, nhưng sau 12 giờ đêm cô ta sẽ chết một cách đau đớn.

Huyết bảo bảo trả lời.

- Huyết-Minh-Viễn... mami cấm con lần sau tự tiện xử dụng độc tố đó. Nó sẽ ảnh hưởng đến cơ thể của con.

- Vâng... tuân lệnh mami. =.=

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK