• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Anh mau buông tôi ra.

Huyết Lãnh Tuyết cố gắng để đẩy Quân Hải Lam ra.

- Dù sao thì tôi ôm vị hôn thê của tôi cũng đâu có sao?

Quân Hải Lam thích thú ôm chặt hơn.

Dương Hoắc Nam nổi sát khí chĩa súng vào Quân Hải Lam mà bắn.

- A... tên khốn nào... bắn tao.

Quân Hải Lam bị bắn ngay đùi kêu gào thảm thiết.

Huyết bảo bảo đang định cho Quân Hải Lam một quả khói độc thì Dương Hoắc Nam nhanh tay hơn.

Đại sảnh Huyết gia ồn ào chỉ vì tiếng hét của Quân Hải Lam.

Dương Hoắc Nam nhanh chân bước đến chỗ Huyết Lãnh Tuyết mà lôi cô ra khỏi tay Quân Hải Lam.

- Anh nói vợ tôi là vị hôn thê của anh?

Dương Hoắc Nam gằn giọng lên tiếng.

- Ồ~ tam thiếu có hứng thú với vị hôn thê kiêm vợ tương lai của tôi à?

Quân Hải Lam không để ý đến chỗ bị thương của mình liền trừng mắt với Dương Hoắc Nam.

- Vị hôn thê kiêm vợ tương lai? Hahaha...

- Tam thiếu có ý gì? Đừng tưởng anh là người đứng đầu trong công ty có đầy chi nhánh nhỏ trên toàn thế giới thì tôi sẽ sợ anh.

Quân Hải Lam khiêu khích nhìn anh.

- Ha~ không sợ tôi? Anh không sợ tôi thì có liên quan đến cuộc ssống của tôi hả?

Dương Hoắc Nam đưa ánh mắt áp lực lên người Quân Hải Lam.

- Cho dù anh có đến đây cướp cô ấy đi thì cũng không được đâu. Bởi vì cô ấy là vị hôn thê của tôi.

- Vị hôn thê thì tính là gì? Cô ấy đã trở thành vợ hợp pháp của tôi từ 7 năm trước rồi.

Dương Hoắc Nam mặt dày đưa giấy chứng nhận kết hôn cùng với ảnh hôn nhân ra.

Huyết bảo bảo ngán ngẩm nhìn hai người đàn ông có một kuôn mặt bằng titan*

(*) ý Huyết bảo bảo muốn nói là mặt quá dày, dày hơn cả mặt đường, xi măng, bê tông cốt thép.

Thôi thì cứ cho ông papa của mình đuổi cái tên khách không mời Quân Hải Lam này đã.

Huyết bảo bảo trên đầu đã lóe lên hàng nghìn cách vô sỉ bán manh để đuổi cái tên Quân Hảii Lam.

- Papa... huhu... papa có biết con tìm người đã lâu rồi không? Papa... người có biết con nhớ người đến mức phát điên không?

Huyết bảo bảo giả bộ chạy ra ôm lấy chân Dương Hoắc Nam.

Toàn bộ đại sảnh Huyết gia sốc nặng kể cả Dương Hoắc Nam cũng sốc.

Mấy ngày trước còn dọa nạt mình bây giờ quay sang ôm mình còn gọi mình là papa nữa.

Sốc... sốc quá nặng.

Dương Hoắc Nam ôm lấy Huyết bảo bảo lên...

- Ngoan... đừng khóc... papa về với con rồi.

- Ông chú... tôi chỉ là đang diễn kịch thôi chứ không nhận ông chú là papa... lo mà diễn kịch cho tốtt đi.

Huyết bảo bảo nắm lấy thời cơ liền nói nhỏ vào tai Dương Hoắc Nam.

- ...- Dương Hoắc Nam cạn ngôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK