Huyết bảo bảo lườm Dương Hoắc Nam.
- ...- Huyết Lãnh Tuyết xém nữa là lăn ra cười với tiểu bảo bối nhà mình.
- Bảo bảo... đừng gọi ta là ông chú được không?
Dương Hoắc Nam đen mặt.
Cái gì mà liêm sỉ cho hàng ngàn con chó trên mặt đất gặm chứ...
- Ông chú thất lễ với mami của tôi, tôi chỉ là thay mami đòi lại lòng tự trọng thôi mà.
- ...- Dương Hoắc Nam hóa đá.
Gương mặt của Huyết Minh Viễn khá là giống anh... ngoại trừ mái tóc bạch kim giống Dương Tuyết ra thì tất cả các ngũ quan đều giống...
Nhưng... riêng cái tính thì đặc biệt cực giống Dương Tuyết. Quyết đoán, thông minh và không bao giờ chịu khuất phục.
Nhưng mà đứa con này đúng thật là khắc tinh mà. Nó giống như đang giúp Dương Tuyết xử lý mình vậy.
- Nè... cháu tên là gì vậy.
Dương Hoắc Nam áp chế cơn tức giận xuống.
- Ông chú lấy tư cách gì để hỏi tên của bổn thiếu gia hả?
Huyết bảo bảo chống cằm nhìn Dương Hoắc Nam.
Tư cách...
"Cô không có đủ tư cách để làm vợ tôi, cô nghe rõ chứ?"- trong đầu Dương Hoắc Nam hiện ra câu nói năm đó.
Đúng rồi... nếu bây giờ có gặp được cô thì anh nên lấy tư cách gì để nói chuyện chứ?
Càng nghĩ tâm trạng Dương Hoắc Nam càng rối.
- Thôi nào tiểu bảo bảo của mami... trêu người ta vậy là đủ rồi.
Huyết Lãnh Tuyết kéo tay Huyết bảo bảo lại.
- Nhưng...
Bảo bảo còn muốn tiếp tục khịa cái tên papa vô dụng này mà.
Huyết bảo bảo muốn nói nhưng Huyết Lãnh Tuyết ra lệnh.
- Nếu con không nghe lời ta thì ta sẽ gửi con trở về Anh quốc.
- ...- Bảo bảo câm như hến.
- Xin lỗi Dương tổng... con tôi còn nhỏ mong anh thứ tội...
Huyết Lãnh Tuyết cúi đầu.
- Không... không sao... trẻ con còn nhỏ mà.
Phập... một mũi tên vô hình đâm vào tiểu bảo bảo.
Cái tên papa ngu ngốc này... nhà ngươi nghĩ bản thiếu gia ta đây là trẻ con sao?
Ta đây tuy còn nhỏ nhưng biết sử dụng vũ khí với chế nghiệm thuốc độc đấy nhé.
Có vẻ tên papa này của mình cần được dạy dỗ lại rồi.
Trong lúc Dương Hoắc Nam bàn chuyện hợp đồng thì Huyết bảo bảo lén lấy ly rượu vang bỏ một ít thuốc vào.
- Huyết tổng... hợp tác vui vẻ, tôi... có thể mời cô uống rượu được chứ?
Dương Hoắc Nam ngập ngừng sợ cô từ chối.
- Được... cạn ly... Dương tổng hợp tác vui vẻ.