Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con - Tô Lạc Vy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 360





Nhưng trong lúc tắm, Tô Lạc Ly cũng không tránh khỏi số phận bị trêu ghẹo!





Ôn Khanh Mộ cũng đã kiềm chế rồi, anh không muốn ngược đãi mình.





Tắm xong, cuối cùng cũng có thể lên giường đi ngủ.





Mặc dù không thể chạm vào Tô Lạc Ly, nhưng nói cho cùng thì có thể ôm được vợ mình, trong lòng cũng thấy an ổn rồi.





Lúc Ôn Khanh Mộ đang chuẩn bị thay đồ ngủ thì điện thoại anh đổ chuông.





Là Dạ Bân gọi tới.





Ôn Khanh Mộ nghĩ ngợi rồi nghe máy, Dạ Bân mà tìm anh thì chẳng có gì ngoài việc hẹn anh đi uống rượu, cũng không có gì mà phải tránh Tô Lạc Ly cả.





“A Khanh, không hay rồi, Mạch Nhiên nhập viện!”





“Sao lại thế?” Ôn Khanh Mộ vô thức nhìn Tô Lạc Ly, anh giả vờ đi vệ sinh rồi tiện tay đóng cửa nhà vệ sinh lại.





“Lúc chúng tôi trên máy bay cô ta vẫn ổn mà.” Ôn Khanh Mộ thấp giọng nói.





“Tôi lừa cậu làm gì chứ? Giờ đang cấp cứu ở bệnh viện đấy, cậu mau đến đi! Hình như là do thiếu máu!”





Nghe thấy hai chữ ‘thiếu máu’, trong lòng Ôn Khanh Mộ vẫn hơi lo lắng.





“Ly Ly bị thương rồi… Hôm nay là ngày đầu cô ấy về, sao tôi có thể…”





“Ôn Khanh Mộ, cậu có lương tâm hay không?! Cậu và tôi đều biết rất rõ tại sao Mạch Nhiên thiếu máu! Lạc Ly chỉ bị chấn thương, chẳng phải đã ổn rồi sao? Cũng đâu cần cậu phải ở bên hai bốn tiếng chứ.”





Ôn Khanh Mộ vẫn không chịu nổi sự dằn vặt trong lòng này.





“Được rồi, tôi đến đó một chuyến.”





Cúp điện thoại, Ôn Khanh Mộ ấn nút xả nước bồn cầu.





Tô Lạc Ly buồn ngủ không mở nổi mắt nữa, gần đây cô ở trong núi nên buổi tối ngủ không được ngon.





“Ai gọi vậy?” Tô Lạc Ly mơ màng hỏi.





“Điện thoại của công ty, bảo anh sang đó một chuyến, có chuyện cần xử lý.”





Tô Lạc Ly dụi đôi mắt đang lim dim.





“Muộn vậy rồi vẫn phải đi à?”





Ôn Khanh Mộ thân mật xoa đầu cô.





“Ừm, anh phải đi một chuyến, chắc không muộn lắm đâu, em ngủ trước đi.”





“Được, vậy anh về sớm chút.”





“Được.”





Ôn Khanh Mộ hôn lên trán Tô Lạc Ly rồi vội vàng rời đi.





Bệnh viện Q.M.





Tiêu Mạch Nhiên được đưa đến bệnh viện này, cô ta ngất ở sân bay, mà bệnh viện gần với sân bay nhất là ở đây.





Sở dĩ Dạ Bân gọi Ôn Khanh Mộ tới, thứ nhất là vì anh ta cảm thấy Tiêu Mạch Nhiên ngất có liên quan đến Ôn Khanh Mộ, thứ hai là vì đây là bệnh viện của Ôn Khanh Mộ, tất nhiên bác sĩ sẽ không dám qua loa với Tiêu Mạch Nhiên.





Ôn Khanh Mộ đến nơi thì đúng lúc cấp cứu xong.





Bác sĩ phụ trách cấp cứu đi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK