Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con - Tô Lạc Vy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 635


Hãng trang phục LOVE và hãng mỹ phẩm dưỡng da COULOR đều được bán rất chạy, có người từng làm thống kê, Tô Nhược Vân hiện đang là nữ minh tinh đắt giá nhất.


Nhưng dù sao thì cô ta cũng vẫn cần một tác phẩm nào đó để bảo vệ độ nổi tiếng của mình.


“Anh Thần, tôi đã đọc mấy kịch bản này rồi, nhưng chẳng có kịch bản nào khiến tôi thấy thỏa mãn cả. Bây giờ công việc làm ăn của tôi rất bận rộn, nếu đã quay phim rồi thì phải quay bộ nào thật chất lượng, quay xong là nổi tiếng luôn ấy. Nếu không thì cũng chỉ tổ phí thời gian mà thôi.”


Tô Nhược Vân ném quyển kịch bản lên mặt bàn, đã có vài quyển kịch bản bị cô ta ném lên bàn như vậy rồi.


“Tôi cũng biết là bây giờ cô đang bận nhiều việc, muốn quay những tác phẩm thật xuất sắc, nhưng gần đây có rất ít tác phẩm hay.” La Thần cũng chỉ biết lắc đầu.


“Tôi nghe nói là bên phía Kỳ Tích mới mua bộ tiểu thuyết nổi tiếng vẫn đang được đăng tải gần đây là “Trinh Hậu truyện”, nghe nói nó đã phá vỡ rất nhiều kỷ lục rồi, có sẵn một lượng người hâm mộ rất lớn, còn mời đạo diễn Trương về để quay nữa.”


La Thần sờ vào ria mép của mình.


“Đúng là có chuyện đó. Lúc mới đầu tôi cũng định giành lấy bộ phim đó cho cô, nhưng nào ngờ bên Từ Tinh Như lại nhanh chân đến trước rồi.”


Nghe thấy tên của Từ Tinh Như thì Tô Nhược Vân lập tức nhíu mày lại, nếu Từ Tinh Như đã giành được vai diễn đó rồi thì tức là Tô Lạc Ly sẽ quay phim đó.


“Sao cô ta cứ thích giành vai với tôi thế nhỉ?”


“Bên kia vừa nghe nói là Tô Lạc Ly muốn nhận vai diễn thì lập tức quyết định luôn, còn chẳng hỏi xem tiền cát xê là bao nhiêu. Tô Lạc Ly đã từng giành được hai cúp ảnh hậu, nên chẳng ai dám nghi ngờ gì về diễn xuất của cô ta, nên tất niên là có rất nhiều người muốn mời cô ta rồi.”


Tô Nhược Vân lườm La Thần một cái.


“Sao anh lại khen ngợi sự oai phong của người khác rồi tự hủy diệt chí khí của mình thế?”


“Nhược Vân à, chúng ta quay phim khác đi, bộ phim truyền hình này dài lắm, phải mất mấy tháng liền thì mới quay xong được, khéo có khi lại không sắp xếp được lịch mất.”


Thật ra, La Thần rất hiểu về diễn xuất của La Thần, anh ta cũng biết là Tô Nhược Vân không thể diễn ra được nhân vật trong kịch bản này.


“Nếu như tôi nói là tôi muốn diễn ở phim này thì sao?”


“Chuyện này…” La Thần bỗng vỗ đùi mình: “Bộ phim này đã bắt đầu bấm máy rồi, nhưng nghe nói là có vấn đề, để tôi đi nghe ngóng xem, biết đâu vẫn có hy vọng.”


“Vậy thì anh đi đi, không được thì chúng ta đầu tư tiền vào đó, để xem người ta có đồng ý không.”


Tô Kiêm Mặc đã tỉnh lại.


Lần này cậu đã ngủ li bì suốt hai ngày hai đêm, lúc mở mắt ra thì cậu còn cảm thấy hơi hoang mang, không hiểu là mình đang ở đâu.


“Kiêm Mặc, em tỉnh rồi à?” Tô Lạc Ly ngồi cạnh, nắm lấy bàn tay lạnh như băng của Tô Kiêm Mặc.


Ôn Khanh Mộ đứng ở phía sau lưng Tô Lạc Ly.


Mãi một lúc sau, Tô Kiêm Mặc mới bình tĩnh lại, cậu có cảm giác người mình có vẻ khỏe hơn lúc trước.


Tô Lạc Ly đỡ cậu dậy, sau đó kê một cái gối ra sau lưng cậu, để cậu cảm thấy thoải mái hơn.


“Chị, em lại khiến chị phải lo lắng rồi.”


“Nói luyên thuyên gì thế? Chị không lo cho em thì lo cho ai?”


Tô Kiêm Mặc lẳng lặng nhìn Tô Lạc Ly.


Mới đầu Tô Lạc Ly còn không thấy gì lạ, nhưng sau khi em trai cô cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình mà chẳng nói lời nào thì cô cũng cảm thấy hơi mất tự nhiên.


“Em nhìn chị làm gì thế?”


Tô Kiêm Mặc khẽ lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK