• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả có lời muốn nói: Chương này là góc nhìn của người xuyên không.—————————————————————-Lý Giai Giai, một cái tên không có đặc sắc gì, cũng phải người gì đặc sắc.

Từ nhỏ đến lớn đều rất bình thường, gia cảnh bình thường, thành tích bình thường, diện mạo bình thường, dáng người lại béo, đi thi Đại học cũng vào một trường bình thường.

Sau khi tốt nghiệp, liền không chịu nổi cuộc sống cực khổ ở thành phố, vì thế quay về thành phố nhỏ ở quê nhà, tìm một công việc hai ngàn nhân dân tệ mỗi tháng.

Tuy công việc này không có hy vọng thăng tiến, nhưng được cái thanh nhàn, mỗi ngày Lý Giai Giai đều ngồi ở trước máy tính xem tiểu thuyết.

Thể loại nàng thích xem nhất, chính là một nữ hài phổ thông xuyên qua thành tuyệt sắc mỹ nữ, sau đó được các nam nhân tốt chất lượng cao vờn quanh theo đuổi.

Cho nên khi có cơ hội xuyên không, nàng lập tức mừng như điên. Sống bình thường hơn hai mươi năm, mới biết được hoá ra bản thân có ánh sáng nhân vật chính.

Nàng không chút do dự tiếp nhận nhiệm vụ hệ thống, đi công lược nam chính trong quyển sách 《 nhà nghèo nghịch tập —— cả triều quý nữ đều yêu ta 》 —— Tô Tuấn Chi.

Xem xong cuốn tiểu thuyết này, Lý Giai Giai lựa chọn xuyên thành nhân vật Trường Ninh quận chúa Ninh Ánh Hàn..

Không vì cái gì khác, chỉ đơn giản khi trong sách miêu tả đến Ninh Ánh Hàn, dùng từ “Phong hoa tuyệt đại” để hình dung.

Hệ thống nhắc nhở nàng, Ninh Ánh Hàn là nữ nhi của Tấn Vương, sau khi Tấn Vương bị giết, kết cục của nàng sẽ không tốt.

Nhưng Lý Giai Giai không để bụng: “Ta công lược Tô Tuấn Chi, thành nữ nhân của hắn, hắn có thể không che chở ta sao? Yên tâm, ta đều có suy xét.”

Hệ thống nghe nàng nói như vậy, cũng không hề khuyên, trực tiếp để nàng tiến hành xuyên qua.

Sau khi Giai Giai tỉnh lại lần nữa, quả nhiên đã thành vị Trường Ninh quận chúa phong hoa tuyệt đại kia, nàng ôm kính tự chiếu, thấy trong gương hiện lên một gương mặt tuyệt mỹ không tỳ vết, liền hoàn toàn kìm nén không được mừng như điên.Đối với gương vui vẻ nửa giờ, Lý Giai Giai lại nhớ tới nhìn dáng người hiện tại của mình, trước kia nàng rất béo, khiến nàng vô cùng tự ti, nhưng nàng lại không có nghị lực giảm béo, đồ ăn vặt và trà sữa, nàng đều hạn chế không được.

Vì thế khi nhìn xong, Lý Giai Giai lại một trận kích động, Ninh Ánh Hàn không hổ là người được tác giả hình dung mỹ nhân phong hoa tuyệt đại, không chỉ khuôn mặt hoàn mỹ, ngay cả dáng người cũng đẹp như vậy!

Sống bình thường đã nhiều năm, rốt cuộc đạt được thân thể đại mỹ nhân, Lý Giai Giai gấp không chờ nổi muốn dụ dỗ nam nhân. Độc thân từ trong bụng mẹ hơn hai mươi năm, rốt cuộc có thể thoát ế, ngẫm lại liền vô cùng hưng phấn.

“Nguyên chủ của thân thể này có một vị hôn phu.” Hệ thống nhắc nhở nàng.

“Vậy lại như thế nào? Ta xem tiểu thuyết xuyên qua rồi, nữ chính nào không phải có vài nam nhân vây quanh?” Lý Giai Giai khinh thường nhìn lại, “Lại nói vị hôn phu của nàng không phải chỉ là Quốc công phủ thế tử sao? Dựa vào mỹ mạo hiện tại của ta, không chuyền còn có thể dụ dỗ đến Thái Tử cơ.”

“Thái Tử và Ninh Ánh Hàn là đường huynh muội.” Ngữ khí Hệ thống không phập phồng chút nào.

“Hửm…… Cũng đúng, ta nhớ rõ biểu huynh muội thời cổ đại có thể kết hôn, nhưng đường huynh muội không được,” Lý Giai Giai tự hỏi, “Đáng tiếc.”

Hệ thống không nói chuyện nữa.

Lý Giai Giai tự hỏi một trận, quyết định đi tìm Tô Tuấn Chi trước, rốt cuộc trong tiểu thuyết, Tô Tuấn Chi cũng là một đại soái ca.

Vừa thấy người, Lý Giai Giai vui sướng không thôi, Tô Tuấn Chi xác thật là cái siêu cấp soái ca phù hợp thẩm mỹ của nàng, thậm chí so với minh tinh lưu lượng nàng thích cũng không kém.

Không cần hệ thống đốc xúc, nàng liền chủ động bắt đầu nhiệm vụ công lược Tô Tuấn Chi.

Trở thành nữ nhân hắn ấn tượng sâu nhất, không phải dễ dàng sao? Trong lúc hắn khổ sở thì tiếp tế hắn, sưởi ấm hắn, tương lai hắn thăng chức rất nhanh, tất nhiên sẽ đặt ta ở trong lòng, hồi báo ta gấp trăm ngàn lần, đa số tiểu thuyết đều như vậy mà?

Lý Giai Giai nghĩ.

Suy xét đến trong tiểu thuyết, nữ nhân đầu tiên Tô Tuấn Chi thích là Lưu Vân tiên tử, vì thế Lý Giai Giai đổi một thân bạch y, bày ra thái độ nhu nhược nam nhân thích nhất, đi tiếp cận Tô Tuấn Chi.

Sự tình tiến triển thật sự thuận lợi, Tô Tuấn Chi cùng nàng rất nhanh bắt đầu khanh khanh ta ta.

Lý Giai Giai đắc ý dào dạt, quả nhiên ta có nhân cách mị lực rất cao, trước kia chỉ là bị vẻ ngoài che đậy, hiện tại thay đổi thân thể mỹ nhân, soái ca liền bị ta mê hoặc dễ như trở bàn tay.

Nàng bắt đầu ảo tưởng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể mang theo thân xác này xuyên về hiện đại, theo đuổi minh tinh lưu lượng mình thích hay không.

Liền ngay lúc này, Tô Tuấn Chi đánh một đòn cảnh cáo với nàng, hắn dùng bạc nàng cho đến thanh lâu chuộc lại Lưu Vân tiên tử.

Lý Giai Giai sao đồng ý cho được, lập tức tới cửa náo loạn, còn tuyên bố muốn cào mặt Lưu Vân.

Tô Tuấn Chi lại nói với nàng, hắn không thích nàng, hắn thích chính là Lưu Vân nhu nhu nhược nhược, một nữ tử cần sự bảo vệ, mà không phải một người thích vô cớ gây rối như nàng.

Lý Giai Giai không chịu từ bỏ, nàng dùng bạc lấy lòng Tô Tuấn Chi.

Quả nhiên, có được bạc Tô Tuấn Chi lại ôn nhu với nàng. Vì này một chút ôn nhu này, mà càng nhiều càng nhiều bạc, nàng đều cho Tô Tuấn Chi.Đệ đệ muội muội Ninh Ánh Hàn cản nàng, nàng chỉ cảm thấy phiền, cuộc đời nàng ghét nhất hài tử phiền toái, dứt khoát đem tất cả bạc lấy đi, một chút cũng không để cho hai hài tử này.

Nàng chủ động quyết liệt với hôn phu của Ninh Ánh Hàn, thậm chí lấy thân phận Quận Chúa, không danh không phận dọn vào biệt viện của một thư sinh, làm ngoại thất của hắn.

Vì Tô Tuấn Chi hy sinh như vậy, hắn nên cảm động phải không?

Nhưng Tô Tuấn Chi không chịu chạm vào nàng, vì cái gì? Lưu Vân không phải chỉ là nữ nhi vủa Công Chúa thôi sao? Có quan trọng như thế hả?

Nàng đi trên con đường lấy lòng Tô Tuấn Chi càng lún càng sâu, lúc Tô Tuấn Chi cho nàng sắc mặt tốt, nàng liền vui vẻ cả ngày. Lúc Tô Tuấn Chi không phản ứng nàng, nàng liền khóc sướt mướt.

Hệ thống có chút nhìn không được, nhắc nhở nàng “Trở thành nữ nhân Tô Tuấn Chi ấn tượng sâu nhất”, chưa chắc là trở thành nữ nhân hắn yêu nhất.

Nhưng Lý Giai Giai nghe tai này qua tai kia, nàng chỉ muốn Tô Tuấn Chi.

Hệ thống cũng không hề nhắc nhở nàng nữa, loại người xuyên không thích công lược này, nó cũng không phải chưa gặp qua.

Buồn cười chính là, lúc trước kêu gào “Một đám cổ nhân ta còn chơi không được?”, Tự tin tràn đầy muốn thu tất cả nam nhân vào hậu cung Lý Giai Giai, ngay người nam nhân đầu tiên đã khiến cho nàng hoàn toàn hãm sâu.

Nàng đã không nhớ rõ chính mình đang làm nhiệm vụ, nàng chỉ nghĩ lấy lòng nam nhân kia.

Nàng ở cổ đại sống cũng không tốt, thay đổi thân thể đại mỹ nữ, liền nháy mắt tự tin trần đầy không có duy trì bao lâu, đã bị đánh trở về nguyên hình, linh hồn của nàng vẫn là tự ti nhát gan Lý Giai Giai. Nàng cũng chẳng giống đánh giá của bản thân ưu việt so với người cổ đại, khi bị người khi dễ cũng chỉ có thể nén giận.

Nàng đổ mọi thứ đều do thân phận của Ninh Ánh Hàn, dù sao cũng chỉ là thân phận chất nữ, nếu lúc trước lựa một thân phận tốt hơn, có lẽ chẳng đến mức một đứa gác cổng cũng khi dễ nàng.

Cứ như vậy, Lý Giai Giai ở thế giới này qua ba năm. Trong lúc đó cũng không phải không ai hoài nghi nàng, thậm chí có vài người vì nàng trừ tà hết hai lần.

Lý Giai Giai cũng không biết là ai làm, nhưng nàng không sợ, lần đầu tiên nàng không chút do dự liền đồng ý, kết quả ý thức giống như đã chịu công kích, liền hoảng hốt một trận. Cũng may, cuối cùng cũng không để lại hậu quả nghiêm trọng gìQua một đoạn thời gian, không biết ai lại trừ tà cho nàng lần hai.

Lúc này, nàng quyết đoán cự tuyệt, nhưng không biết người sau lưng có dạng năng lượng gì, trừ tà vẫn mạnh mẽ tiến hành.

Vạn hạnh thay, chỉ là ý thức hoảng hốt một đoạn thời gian, không có gì đáng ngại.

Ba năm đi qua, trong một lần nàng đi vào giấc ngủ, Lý Giai Giai lại đột nhiên tỉnh lại trong thân thể của mình, đi đến gương, nhìn trong đó chiếu ra nữ tử diện mạo bình thường, dáng người béo ú, nàng đã khóc lớn.

Sau khi khóc, nàng chất vấn hệ thống: “Không phải nói chỉ khi tự sử dụng phù xua đuổi, mới có thể rời đi thân thể kia sao? Chuyện này là như thế nào?”

Ngữ khí hệ thống lạnh nhạt: “Mỗi thế giới đều có một ít người có ý chí lực cường đại, Ninh Ánh Hàn là một trong số đó, ý chí lực của nàng quá mạnh, cuối cùng đuổi ngươi ra khỏi thân thể của nàng.”

Lý Giai Giai có chút không dám tin tưởng: “Nàng không phải là một chất nữ nghèo túng sao? Ở đâu ra ý chí mạnh như vậy? Hiện tại làm sao bây giờ?”

“Hệ thống sẽ sắp xếp cho người xuyên không mượn thân phận khác, một lần nữa trở thế giới kia. Lần này bị đuổi đi không thể nhập lại nữa.”

“Chính là ta không thể dùng thân thể Ninh Ánh Hàn nữa?” Lý Giai Giai cảm thấy có chút đáng tiếc, dù sao cũng là thân thể mỹ nhân.

“Đúng vậy.”

“Được rồi,” Lý Giai Giai an ủi chính mình, “Không cần cũng được, Ninh Ánh Hàn quá nghèo túng, lần này đổi cho ta thiên kim tiểu thư nhà quan lớn đi.”

Hệ thống cũng không nói cho nàng tỉnh, trước khi Lý Giai Giai xuyên qua, Ninh Ánh Hàn vẫn là Quận Chúa kim tôn ngọc quý, là do Lý Giai Giai chiếm thân thể người ta, làm cuộc sống người ta trở nên nghèo túng như vậy.

Chỉ là nói: “Được.”

Lý Giai Giai có cơ hội thứ hai.

Lúc này nàng xuyên thành, đích nữ thư hương thế gia Tạ gia, Tạ Vũ Vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK