Mục lục
Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 398

Thi Nhân vẫn luôn an ủi mình như thế, sau đó cô muốn xin nghỉ.

Nhưng lúc cô đi ra, Triệu Nhược Trúc bỗng nhiên xuất hiện. “Chị xin nghỉ đi đâu vậy? Hẹn hò à?”

“Không phải, tôi có ít việc.”

Thi Nhân ho khan một tiếng, vẻ mặt hơi mất tự nhiên, đương nhiên là cô sẽ không nói thật, mà Triệu Nhược Trúc cũng không hỏi nhiều, chỉ bày ra biểu cảm tôi hiểu hết đó.

Cô che ngực, lén lút rời khỏi công ty.

Dựa theo địa chỉ, cô trực tiếp đi đến đài truyền hình để phỏng vấn, chẳng phải đây là nơi phỏng vấn Tiêu Khôn Hoằng lần trước sao?

Ở đây còn có cô nàng dẫn Chương trình kia nữa.

Thi Nhân đội mũ, đeo khẩu trang, đi đến cổng thì bị cản lại.

“Ngại quá cô gái, phải có thẻ nhân viên mới được ra vào.”

Thẻ nhân viên ư?

Cô không có, chẳng lẽ phải gỡ khẩu trang ra?

Thi Nhân đành quay người mà đứng sang một bên, trong đầu cô suy nghĩ làm sao để vào trong, thôi thì cứ nhìn tình hình trước đã.

Thi Nhân đợi một lát thì thấy một anh chàng giao đồ ăn, anh ta trực tiếp đi vào lối bên cạnh.

Cô lập tức đi theo, phát hiện bọn họ đi vào từ gara để xe dưới hầm ngầm. Thi Nhân đi theo anh chàng giao đồ ăn nên cả đường cũng thuận lợi tiến vào.

Đúng là thông minh.

Thi Nhân đeo khẩu trang, có tật giật mình mà đến đài truyền hình, nghe ngóng nơi phỏng vấn.

Lúc này, Tiêu Khôn Hoằng đang trong buổi phỏng vấn trực tiếp.

Nhưng mà lần này không có cô nàng MC kia.

Cuộc phỏng vấn diễn ra rất suôn sẻ.

Sau khi kết thúc, xung quanh Tiêu Khôn Hoằng có không ít người vây quanh, giám đốc đài truyền hình đứng trước mặt anh: “Tổng giám đốc Tiêu, tôi có việc muốn nói trước mặt anh. Lần phỏng vấn trước đó, con gái tôi không hiểu chuyện đã làm ngài chế cười rồi.”

Tiêu Khôn Hoằng nhíu mày, lần trước?

Anh nhớ ra cô gái dẫn Chương trình “Tổng giám đốc Tiêu.”

Cô nàng MC đứng bên cạnh trưởng đài, biểu cảm ngượng ngùng mà nhìn anh.

“Lần trước là tôi không đúng, mong nhân vật lớn như ngài rộng lượng bỏ qua ạ.”

“Ừm.”

Tiêu Khôn Hoằng lạnh nhạt trả lời, thật ra anh đã quên từ lâu rồi.

Dù sao anh luôn không có ấn tượng đối với mấy người râu ria, nhớ kỹ cô dẫn Chương trình này cũng chỉ vì cô ta nói xấu vợ mình.

Thì ra là con gái trưởng đài, trách không được lại dám nói chuyện với anh như thế.

“Tổng giám đốc Tiêu đại nhân đại lượng, vậy thì bây giờ chúng ta đi ăn cơm, lần này để tôi xin lỗi thay con gái thật tốt.”

Khuôn mặt của trưởng đài đầy nhiệt tình, còn vẻ mặt của cô nàng MC thì đỏ bừng, trong mắt mang theo sự mong chờ.

Tiêu Khôn Hoằng không đặt trong mắt, anh quay người rời đi.

Bên cạnh anh còn có một đám người đông đúc đi theo, khi ra ngoài có bảo vệ mở đường, ngăn chặn người bình thường tiến lên cản đường.

Lúc này, Thi Nhân vừa tìm tới nơi, kết quả là cô thấy Tiêu Khôn Hoằng đi ra. Ánh mắt cô sáng bừng, đang muốn tiến lên lại bị bảo vệ đẩy ra.

“Làm phiền người không liên quan nhường đường”

Thi Nhân cứ thế bị đẩy xuống đằng sau, chỉ có thể kiếng chân rồi nhìn Tiêu Khôn Hoằng rời đi.

Cô ở bên Tiêu Khôn Hoằng đã lâu nhưng chưa từng bị đối xử như vậy, trong phút chốc, sâu trong lòng bỗng cảm giác hụt hẫng.

Thì ra khi Tiêu Khôn Hoằng ở ngoài là vạn người ngưỡng mộ, người thường chỉ có thể nhìn từ xa mà thôi.

Có lẽ cô ở bên anh đã quen nên quên mất bên ngoài anh như thế nào.

Nếu như cô và anh không nhờ cuộc hỗn loạn ở nhà họ Tiêu, đoán chừng cả đời cũng không có bất kỳ cơ hội gặp gỡ nào.

Tâm trạng của Thi Nhân liên tục thay đổi trong thoáng chốc.

Khi cô lấy điện thoại ra, định gọi cho anh thì liếc mắt thấy một cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng, nhìn qua còn hơi quen mắt.

Đây không phải là cô nàng dẫn Chương trình xinh đẹp kia à?

Trong giây lát, con ngươi của Thi Nhân co rụt lại.

Đám người Tiêu Khôn Hoằng bước vào thang máy, cô nàng MC xinh đẹp cũng đứng bên anh, cô ta ngẩng đầu nói gì đó với anh, nét mặt tươi cười như hoa, vừa trẻ tuổi vừa tràn đầy sức sống.

Thi Nhân sững sờ nhìn.

Cô khẽ liếc mắt qua điện thoại, điện thoại vẫn chưa kết nối.

Tâm trạng hơi tồi tệ.

Cố ý để cô trả lời phỏng vấn, kết quả là đến gặp cô nàng MC xinh đẹp này sao?

Tâm trạng của Thi Nhân trở nên rất xấu, móng heo to, đàn ông thúi.

Hừ.

Thi Nhân rời khỏi nơi phỏng vấn một mình, cô mua một củ khoai lang nướng, sau đó vừa ngồi ăn vừa mắn, Tiêu Khôn Hoằng máu chó đầy đầu.

Sau khi ăn xong, cô quyết định phải chủ động ra tay.

Trải qua trận chiến tranh lạnh lần trước, cô cho rằng nếu gặp chuyện thì không thể trốn tránh rồi giận dỗi, nhất định phải nói ra!

Không thể chỉ một mình cô không vui.

Lúc này, đến chỗ ăn cơm.

Tiêu Khôn Hoằng bỗng nhiên hắt xì hơi vài cái, anh nhíu mày cầm khăn tay, chẳng lẽ có ai mắng anh sao?

“Tổng giám đốc Tiêu, ở đây có nước rửa tay.”

Cô nàng dẫn Chương trình đưa đồ đến, ánh mắt mang vẻ ngưỡng mộ, yêu mến như trước.

Tiêu Khôn Hoằng không nhận, bầu không khí lại xấu hổ lần nữa.

Trợ lý Tiêu ở bên giải vây: “Anh ấy không thích dùng đồ của người khác.”

Cô nàng MC ngượng ngùng cười, sau đó cầm nước rửa tay về, lại lén lút nhìn Tiêu Khôn Hoằng, thật sự quá đẹp trai.

Vẻ ngoài của người đàn ông này rất đẹp, năng lực và gia thế đều tốt, vậy nên cô ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này.

Sau đó, trợ lý Tiêu nhận được một tin nhắn Zalo đến từ Thi Nhân.

“Các anh ăn cơm ở đâu vậy?”

“Ở nhà hàng tư nhân XX.”

Trợ lý Tiêu nhìn tin nhắn này, lập tức cảm thấy hơi kì lạ, dường như là bà chủ biết bọn họ đi đâu.

Anh ta trả lời thành thật: “Bà cần người đến đón không ạ?”

“Không cần, để tôi xem tình hình thế nào, có khả năng sẽ đi qua.”

Thi Nhân trả lời không quá rõ ràng. Trợ lý Tiêu nhìn thấy câu này bèn quay người muốn nói với ông chủ, bỗng phát hiện cô nàng MC đã ngồi cạnh anh, ngay lập tức giật mí mắt một cái.

Tuy rằng anh ta không hiểu chuyện yêu đương, nhưng chỉ cần bà chủ đến và trông thấy cảnh tượng này, thì tháng ngày an nhàn của bọn họ sắp chấm dứt.

Trợ lý Tiêu nhíu mày đi qua, cảm thấy chuyện này cần xử lý tốt.

Tiêu Khôn Hoằng ngước mắt nhìn trợ lý: Có việc?

Đúng lúc đó, cô nàng dẫn Chương trình bưng một cốc trà hoa quả.

“Tổng giám đốc Tiêu, vừa nãy tôi thấy anh hắt hơi. Lại uống chút nước nhấp giọng, đề phòng bị cảm, công việc của anh quá mệt mỏi, phải chú ý sức khỏe mới được.”

Những người bên cạnh đều đồng loạt hùa theo.

Trưởng đài ở bên nhìn cũng không ngăn cản.

Nếu con gái bà có số mệnh này, vậy thì sau này ông giàu to rồi.

Tiêu Khôn Hoằng không động đậy, cũng chẳng nhận cốc nước, anh ngước mắt nhìn trợ lý Tiêu: “Có chuyện gì?”

Trợ lý Tiêu ho khan, nhìn cô nàng MC mà nói: “Có thể lát nữa bà chủ sẽ tới, phiên cô đổi chỗ.”

Bầu không khí lập tức lặng ngắt như tờ.

Vẻ mặt cô nàng MC cứng đờ, vợ của Tiêu Khôn Hoằng sẽ đến sao?

Nhưng cô ta vẫn không hề di chuyển, cô ta nhìn người đàn ông ngồi cạnh anh, muốn anh ta nhường ghế.

Khó khăn lắm mới có được cơ hội này, cô ta sẽ không để nó vụt mất!

Bà Tiêu đến thì sao, chẳng lẽ còn đuổi cô ta đi được sao?

Lúc này, Tiêu Khôn Hoằng kịp thời phản ứng, anh nhìn cô gái dẫn Chương trình: “Cô nhường ghế đi. Vị trí bên cạnh tôi chỉ dành cho vợ.”

Đã nói đến mức này, nếu còn ngồi tiếp thì thật mất thể diện.

Cô nàng MC không tình nguyện mà chuyển ghế, biểu cảm không vui lắm.

Hôm nay cô ta phải xin ba mình rất lâu mới có được cơ hội ăn cơm, khó lắm mới lấy được cơ hội này, kết quả lại bị bà cô già nhà họ Hàn, lấy Tiêu Khôn Hoằng làm chồng xen ngang.

Đúng là tức chết mất!

Bây giờ Tiêu Khôn Hoằng mới nhìn trợ lý.

“Tình hình thế nào?”

Trợ lý Tiêu ghé sát tai anh, nhỏ giọng kể việc Thi Nhân nhắn tin hỏi vị trí.

Đôi mắt hẹp dài của người đàn ông híp lại: “Sai người chờ ngoài cổng.”

Chỗ này là hội sở, cô vợ nhỏ trông lạ mắt, có lẽ sẽ không vào được.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK